Kế hoạch không thể đuổi kịp sự thay đổi.
Chu Khuyết Đình mở cửa, nhìn thấy Trình Dương đang mặc một chiếc áo sơ mi to rộng màu đen, hai chân để trần đi từ phòng ngủ ra phòng khách, xong lại như du hồn quay về phòng ngủ, lặp lại mấy lượt, như là đang mộng du, nhưng rõ ràng là đôi mắt vẫn đang mở to.
Không khí yên tĩnh, Chu Khuyết Đình nghe thấy tiếng hít thở của chính mình trở nên trầm trọng. Anh ngơ ngẩn đỡ tường, nhìn thấy vạt áo sơ mi nhẹ nhàng bay lên theo chuyển động của Trình Dương, lộ ra một đoạn viền màu trắng.
Sự tương phản mãnh liệt giữa đen và trắng đã làm cho đầu óc của anh trống không mất mấy giây.
Sau đó, văn bản chuẩn bị tỏ tình trong đầu anh giống như là giấy bị đổ nước vào vậy, nhoè nhoẹt không nhìn ra từ gì nữa.
Anh trở tay đóng cửa lại, hơi dừng một chút, mới nói: "Em đang làm gì?"
Trình Dương "A" một tiếng, quay đầu nhìn anh một lát, mới phản ứng chậm chạp, nói: "Anh về rồi à."
"Ừ." Chu Khuyết Đình đặt thức ăn đã đóng gói lên trên bàn, quay đầu cầm lấy điều khiển từ xa, đóng những tấm rèm trong phòng khách lại.
Rèm cửa từ từ khép lại, che khuất ánh mặt trời, đồng thời cũng ngăn trở sự nhìn trộm có khả năng tồn tại.
Ngón tay của Chu Khuyết Đình di xuống dưới, muốn bật đèn trần lên, nhưng phía sau lưng bỗng dưng trầm xuống, là Trình Dương đang mềm như bông treo trên người anh.
"Vậy anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-sau-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/2937874/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.