"Thế lực của Lâm Khí Chi rất lớn, sau khi tôi phát hiện sự thật về tội lỗi của ông ta, ông ta dùng mạng sống của em gái tôi để uy hiếp tôi, không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể giả vờ thỏa hiệp với ông ta, nói với ông ta là chỉ cần cho tôi 500 vạn tệ, thì tôi sẽ tiêu huỷ hết tất cả mọi chứng cứ ngay."
Đi bệnh viện xử lý miệng vết thương xong, Trình Dương treo cánh tay lên, ngồi trong phòng thẩm vấn của Cục Công An Trai Huyện, thành thành thật thật khai báo tiền căn hậu quả của việc báo án giả lần này.
"Ông ta đồng ý cho tôi 500 vạn tệ, chúng tôi hẹn nhau thời gian và địa điểm đưa tiền. Tôi đoán chắc là ông ta sẽ không tin rằng tiền có thể hoàn toàn lấp kín miệng của tôi, nên ông ta nhất định sẽ nghĩ mọi cách làm cho tôi phải câm miệng vĩnh viễn."
"Nếu tôi dùng lý do này đi báo án, sẽ không có ai tin tôi, càng không thể xuất động nhiều lực lượng cảnh sát như vậy. Nếu không thể tróc nã quy án cả Lâm Khí Chi lẫn sát thủ cùng một lúc, hoặc nếu chỉ bắt được sát thủ, vậy thì sát thủ rất có thể sẽ bị Lâm Khí Chi diệt khẩu."
"Việc ác Lâm Khí Chi làm, so sánh với những vụ đánh bom bình thường, e rằng còn nghiêm trọng hơn rất rấtnhiều lần. Theo phán đoán của tôi, tôi cho rằng đây không phải một loại hành vi lãng phí cảnh lực."
"Đương nhiên, nếu tôi phán đoán sai lầm, tôi nguyện ý tiếp thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-sau-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/2937850/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.