Edit: Nguyệt Trường Ly
Trình Dương cả kinh: "Thật sự muốn dùng loại chiêu trò cũ rích như vậy?! Có phải là hơi qua loa rồi hay không? Tôi cho rằng với loại nhân sĩ cao cấp như ngài đây, kịch bản sẽ mới mẻ hơn một chút."
Mặt Trần Thụy Ngọc nóng lên, đỏ bừng bừng, chống chế nói: "Thời điểm đặc biệt, chỉ có thể dùng phương thức đặc biệt. Nếu cậu chịu hiểu đạo lý một chút, thì tôi cũng không cần phải dùng đến hạ sách này."
Y mới vừa nói xong, chuông gió phía sau cửa kính của tiệm cà phê đã "leng keng, leng keng" vang lên.
Một người đàn ông ăn mặc chỉnh chu đẩy cửa bước vào, đúng là Tưởng Ứng Thần.
Trần Thụy Ngọc nhanh chóng cầm cốc cà phê trước mặt Trình Dương lên, trở tay, hắt lên trên người của chính mình.
Trình Dương: "......"
"Tiểu Trình?" Tưởng Ứng Thần nhìn quanh một vòng, tìm được một gương mặt quen thuộc.
Biểu tình của Trình Dương tràn đầy u buồn, chỉ chỉ vị trí đối diện.
Trên mặt Tưởng tổng tràn đầy nghi hoặc, chân dài bước ra, chỉ chốc lát đã đi tới, nhìn thấy người ngồi ở đối diện Trình Dương thế nhưng lại là bạn tốt, trên người bạn tốt còn bị hắt đầy cà phê, cà phê màu đen hắt lê áo sơ mi trắng như tuyết, cực kỳ rõ ràng.
Vừa cúi đầu xuống, lại thấy cốc cà phê trước mặt Trình Dương đã cạn, chỉ còn lại mấy vệt nước màu nâu.
Là ai làm, không cần nói cũng rõ ràng.
Theo bản năng, Tưởng Ứng Thần móc khăn tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-sau-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/2937795/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.