Edit: Nguyệt Trường Ly
Thẩm Viêm chiếm được tiện nghi, càng thêm ngứa ngáy khó nhịn, tận dụng mọi thứ để chế tạo một ít cơ hội động tay động chân.
Ví dụ như, khi Trình Dương nhón chân lấy lọ mật ong để trên đỉnh tủ, hắn sẽ đứng ở phía sau người ta, duỗi tay cầm xuống, lại giơ lên cao thật cao, nhất định bắt Trình Dương phải cầu xin hắn, nói đủ loại lời hay, thì mới bằng lòng đưa cho Trình Dương.
Lại ví dụ như, khi Trình Dương đang phơi quần áo thì không biết từ chỗ nào, hắn đột nhiên lóe ra tới, nửa người trên ở trần, thở ngắn than dài nói quần áo mà hắn muốn mặc đã bị Trình Dương giặt mất rồi, Trình Dương mặt đỏ tai hồng xoay người muốn đi, thì hắn sẽ bước một bước chân dài, chắn trước mặt người ta, làm người ta đập thẳng mặt vào cơ ngực của hắn, rồi thưởng thức sự hoảng sợ thất kinh của đối phương trong nháy mắt đó.
"Tay chân thật là vụng về, mãi mà không có tí tiến bộ nào", mỗi lần Thẩm Viêm cảm thán như thế, thì tâm tình của hắn đều cực kỳ sung sướng, lại không có nhìn đến nụ cười bình thản không chút gợn sóng của Trình Dương sau khi cậu quay người đi.
Rốt cuộc là ai lọt vào bẫy của ai, chỉ sợ còn phải xem thêm mấy ngày nữa mới có thể thấy rõ được.
Trình Dương đi sớm về trễ, tận chức tận trách nấu cơm làm việc nhà, không khỏi sẽ thấy hơi mệt nhọc, sắc mặc có vẻ như không được khỏe cho lắm. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-sau-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/2937752/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.