Chuyện tới bây giờ hơn phân nửa mâu thuẫn đều đã giải quyết xong, đại lão và nam chủ cùng nhau trở về doanh trại, tạm thời không có suất diễn.
Tống Hà bớt thời giờ đi thôn Tiểu Trình, mượn một bộ sách giáo khoa của một vị giáo viên già ở thôn Tiểu Trình, trước tiên chuẩn bị soạn bài, sách giáo khoa của cô phải đợi lúc khai giảng mới có.
Bây giờ giáo viên tương đối thiếu nhân lực, mỗi người đều phụ trách dạy nhiều môn, Tống Hà tạm thời được phân làm giáo viên dạy ngữ văn và toán học cho học sinh tiểu học. Thành tích của học sinh tiểu học yêu cầu không cao, trừ bỏ đi học ở ngoài, còn phải dẫn học sinh làm một ít lao động dã ngoại trong khả năng cho phép của các em.
Nói là giáo viên, thật ra càng giống như giữ trẻ, lúc này học sinh vẫn còn nghe lời, phụ huynh cũng tương đối tôn trọng giáo viên.
Đội trưởng thôn Tiểu Trình thấy Tống Hà chủ động như vậy cũng rất vừa lòng, đến nỗi trình độ dạy học ra sao phải chờ sau khi nghỉ hè, tới lúc khai giảng mới đánh giá được.
Trên đường trở về từ thôn Tiểu Trình, Tống Hà tiện đường đi nhà họ Đặng một chuyến, đem quần áo đã giặt sạch trả cho mẹ Đặng.
Vốn dĩ Tống Hà cho rằng trải qua chuyện cự thân, mẹ Đặng sẽ có ý kiến với cô nhưng lúc gặp lại mẹ Đặng vẫn như cũ hòa hòa khí khí, không biết có phải Đặng Thừa Trạch đã cùng bà nói gì đó hay không.
Sau khi Tống Hà cự tuyệt thân cận, lại đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/398226/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.