Một trận mưa to qua đi, ruộng được khai khẩn phía trước đều trở thành vũng bùn, vì thế đại đội Hạ gia trang thông báo tạm dừng mấy ngày, cụ thể ngày làm trở lại phải coi tình huống mới biết, mấy ngày nay liền thành kỳ nghỉ khó có được của mọi người, là ngày lành để la cà đi thăm người thân.
Tống Hà sáng sớm liền đến nhà Hạ Uyển, vừa giám sát Hạ Uyển học tập, xong rồi bắt đầu xuống tay chuẩn bị sửa sang lại phương án phân ruộng của Hạ gia trang.
Hạ Uyển thở dài, chậm rãi mở sách giáo khoa ra, cuộc sống của người cuối cấp thật là khó khăn quá đi.
Nhưng cũng có người không cảm thấy vậy, chẳng hạn như Lâm Thanh Thanh.
Hạ Uyển khâm phục Lâm Thanh Thanh từ tận đáy lòng, đứa trẻ nhiệt tình yêu thương học tập chân thành như vậy thật sự không nhiều lắm.
Khi Lâm Thanh Thanh đến nhà Hạ Uyển đều vào thẳng chủ đề học tập, cũng không chậm trễ thời gian một chút nào, nhưng hôm nay cô ấy lại tới vì Tống Hà.
"Chị Tống Hà có thời gian không? Em có chuyện muốn thương lượng cùng chị được không?" Lâm Thanh Thanh chạy đến bên người Tống Hà nhỏ giọng nói.
Tống Hà buông bút trong tay, gật gật đầu, nhìn Hạ Uyển đang căng lỗ tai nghe lén có chút buồn cười, đột nhiên không muốn làm cô được như nguyện, nhỏ giọng nói: "Chúng ta đi ra ngoài nói đi, đừng quấy rầy Uyển Uyển học tập."
Lâm Thanh Thanh không hiểu được ý xấu của Tống Hà, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu, chị Tống Hà nói gì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/398224/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.