Có thể nói nhà họ Hạ hạnh phúc nhưng cũng có gia đình lại không vui vẻ mấy.
Nhà họ Tống.
Hai ngày nay Tống Lão Tam không có về nhà khiến cha Tống và thím Tống hoảng sợ.
Thím Tống: "Cha Lão Tam, nó đã hai ngày không trở về, không đúng rồi... Nó chưa từng đi lâu như vậy mà không trở về."
Tuy rằng cha Tống hay bênh vực người mình, nhưng ông không cưng chiều các con nhiều như thím Tống. Chỉ có con trai út lão Tam này, quản cũng quản, đánh cũng đánh, cũng vô dụng, cả người được mẹ nó nuôi đến kỳ cục.
Cha Tống thở dài lo lắng: "Ngày mai làm anh nó đi trấn trên hỏi thăm một chút, tìm anh em hay quậy chung với lão Tam hỏi thăm."
Ngày thường thím Tống đau đứa con út này nhất, mấy ngày nay chưa thấy bóng dáng, lăn qua lộn lại nhớ thương một buổi tối, buổi sáng ngày hôm sau lập tức kêu con cả đi lên trấn trên.
Hạ Uyển cũng không quan tâm những việc này, sau khi Tống Lão Tam bị đưa đi vào cô cũng không có ý tưởng kế tiếp, nhưng Hạ Đông lại phát hiện hôm nay con trai cả nhà họ Tống không đến làm đồng, ở trong lòng cân nhắc một hồi lâu.
Nỗi lo lắng lớn nhất của Hạ Uyển bây giờ là làm sao có thể quang minh chính đại ngủ nướng.
"Mẹ, mẹ cho con ngủ một miếng nữa đi?" Hạ Uyển che chăn chết sống không chịu rời giường, rời giường lúc 7 giờ đã đủ sớm, nhìn sắc trời hiện tại cũng mới năm sáu giờ, đây là đang muốn mệnh của cô nha.
Vương Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/275181/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.