Hạ Uyển ở trong trí nhớ tìm tòi nửa ngày, mới biết được mình đã nghĩ sai chỗ nào.
Đầu những năm 80, trường học thực hiện chế độ gọi là "Hệ thống 10 năm", nghĩa là 5 năm tiểu học, 3 năm sơ trung, 2 năm cao trung.
Điều kiện trong nhà nguyên chủ không tồi, nhập học sớm hơn so với những đứa trẻ trong thôn, 6 tuổi liền học tiểu học. Cho nên học xong cao trung, cũng mới có 16 tuổi.
Chuyện này thật ra cho Hạ Uyển một lối đi tốt, cô vốn nghĩ rằng mình sẽ trải qua phần đời còn lại ở Hạ gia trang.
Hạ Uyển chưa bao giờ nghĩ tới việc gả cho Cố Quân, cô cùng Cố Quân căn bản là không quen thuộc, lại nói cũng không thể mượn thân xác của nguyên chủ để đi thông đồng với người cô ấy thích được.
Đối với việc mua nhà và làm buôn bán phổ biến ở niên đại văn sao......
"Anh cả, anh có biết trấn trên có chợ đen không?" Lúc trước nguyên chủ là một cô bé không rành việc đời, không có bất kỳ nội dụng liên quan nào trong trí nhớ của cô ấy.
Hạ Đông khuôn mặt trầm xuống, nhìn đôi mắt sáng của em gái, cảnh cáo nói: "Em hỏi cái này làm gì, cha là đại đội trưởng trong thôn, nhà chúng ta không thể dính tới việc đầu cơ trục lợi được. Chờ trường học khai giảng em liền ngoan ngoãn trở về đi học cho anh."
Hạ Uyển ngoan ngoãn nghe xong, gật gật đầu.
"Anh cả, anh lại giáo huấn em gái nữa rồi." Hạ Nam xách theo bịch thuốc thảnh thơi mà đi tới, "Bác sĩ nói em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/275171/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.