Bản thân Hạ Uyển lúc này chỉ biết một chút về khoản vay, nhưng cô không có ý định xen vào chuyện này.
Năm 1983, Nhà nước đưa ra chính sách cho vay không lãi suất đồng thời với việc tự do mua bán, thực chất là để khuyến khích nông dân tự vươn lên thoát nghèo, làm giàu, nhưng do đa số nông dân còn quá bảo thủ, tương đối lạc hậu về thông tin nên ít người thực sự sử dụng tới nó.
Hạ Đông không ngờ rằng chạy một chuyến tới hợp tác xã tín dụng lại mang đến cho anh một bất ngờ lớn như vậy, tiền lãi được nhà nước hỗ trợ, không giới hạn thời gian hoàn trả, chuyện tốt như vậy lại rơi vào đầu mình, anh cảm thấy không chân thực...
Sau khi Hạ Hồng Vệ biết tin này, ông im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn đứa con trai đã cao hơn mình cả cái đầu, hỏi: "Con có thể trả lại tiền cho Nhà nước không?"
Hạ Đông kiên định phun ra một chữ: "Có thể."
"Vậy thì làm đi, đừng phụ lòng mong đợi của Quốc gia." Hạ Hồng Vệ vỗ vai Hạ Đông.
Sau khi thảo luận với chị dâu cả, Hạ Đông lập tức bắt tay vào chuẩn bị tài liệu, mặc dù chính sách rất tốt nhưng giấy tờ để làm thủ tục cũng không thể thiếu, nhất định phải lập kế hoạch chi tiết cho việc sử dụng từng đồng tiền, không thể nào chỉ dự vào việc nói miệng là có thể mượn hợp tác xã bao nhiêu cũng được.
Bởi vậy Hạ Đông cũng bắt đầu bận rộn, công việc bàn giao đồ cho xưởng may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-phat-he-tot-so-nhat/2177979/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.