Nhâm Hoài Phong ở trong phủ mấy ngày, thực sự bị thiếp thị của nguyên thân huyên náo đến đau đầu, hắn lặng lẽ đi hỏi lão quản gia, trong phủ này nữ nhân có hai mươi ba người, còn thứ tử thứ nữ cũng có mười ba đứa.
Mẹ, sao hắn có thể sinh nhiều như vậy!
Nhâm Hoài Phong hoài nghi mình sau này không nuôi nổi, nếu không nhờ phụ thân tích góp gia tài bạc triệu, sợ là Bá phủ không qua nổi mấy năm sẽ sụp đổ.
Đến lúc đó đầu đường cuối ngõ đồn đại, Nhâm Tam tiểu tử phá của kia, đẻ nhiều không nuôi được, đáng đời nhà tan người mất.
Ý thức được gian nan khổ cực như vậy, Nhâm Hoài Phong hỏi lão quản gia các khoản thu của Bá phủ, lão quản gia cả kinh hỏi Nhâm Hoài Phong có phải muốn lấy ra đốt.
Nhâm Hoài Phong biểu thị, ngươi vẫn không tin ta?
Lão quản gia trả lời một câu, tiểu Bá gia, ngươi tới bây giờ đều xem không hiểu sổ sách mà.
Nhâm Hoài Phong lúc này mới nhớ, bản thân từ nhỏ đến lớn toán học cũng không tốt, không chắc sau đó làm ra trò cười gì cho thiên hạ, lúc đó mới thật mất mặt.
Đơn giản hắn muốn xem các khoản, hỏi sản nghiệp trong nhà đất ruộng có cái nào, đại khái rõ số lượng, lúc này mới hơi hơi yên tâm chút.
Lão quản gia tâm lý sinh nghi, liên tục dặn Nhâm Hoài Phong tuyệt đối đừng lấy bạc đi đánh cược lung tung.
Hắn còn nói, tiểu Bá gia vận khí ngươi không tốt, đánh cược ắt thua.
Cái này Nhâm Hoài Phong có ấn tượng, trong nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-nam-xung/185429/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.