Được rồi!!!
Thì ta tình tiết kích khởi vẫn là cần địa điểm chỉ định đặc biệt a!!!
Tiêu Dư An chậm rãi gật đầu, một bước nặng một bước nhẹ hướng Tẩm cung đi đến.
Tuyết rơi dày đặc, quần áo của Tiêu Dư An sớm đã ướt đẫm, hắn chỉ mặc có một cái áo trắng mỏng phong phanh, lại bị lạnh hơn nửa buổi, giờ đây hai mắt mờ nhòa, bước chân lảo đảo, mỗi lần đi mười mấy bước lại không thể không tạm thời dừng lại hơi hơi thở gấp một hơi, bởi vì mệt mỏi, vai của hắn giống như bị đè nghìn cân nặng, đè đến nổi hắn hơi hơi cong lưng, d.a.o găm giấu trong n.g.ự.c và hai cây trâm ngọc cùng nhau đ.â.m hắn, đau đớn khiến cho tinh thần của Tiêu Dư An không bị giá lạnh nuốt chửng nhanh như vậy, hắn đem toàn bộ tinh lực trên cơ thể đều tập trung ở con đường trước mắt, hoàn toàn không chú ý đến Án Hà Thanh cẩn thận dè dặt mà đi theo sau lưng hắn, đáy mắt toàn là kiềm nén.
Án Hà Thanh vài lần mở miệng, vài lần đưa tay, nhưng mà những lời chưa nói ra toàn bộ đều chôn vùi trong gió tuyết, tay đưa ra lại dần dần nắm thành đ.ấ.m thu về.
Lộ trình không qua một khắc giờ (15 phút),hai người đã đi đằng đẳng nửa canh giờ.
Tiêu Dư An ở trước cửa Tẩm cung ngừng lại bước chân, dài dài mà thở ra một hơi sương trắng, quay người nhìn hướng Án Hà Thanh.
Thời gian cách vài tháng, hai người lần nữa bốn mắt nhìn nhau, nhưng mà giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-muon-tam-trong-hao-quang-cua-nam-chinh/3715331/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.