Mây đen áp thành, trời đất giá rét, Lý Vô Định dẫn đầu ba ngàn tinh binh nằm rạp xuống trong đất tuyết ở gần nơi Nam Yến quốc dự trữ lương thực, giá lạnh đem những tướng sĩ này lạnh đến chân tay tê buốt, hơi hơi động đậy chỉ cảm thấy phần da trần vừa ngứa vừa đau.
Đột nhiên doanh trại Nam Yến quốc truyền đến âm vang hỗn loạn, các binh sĩ giơ lên đuốc lửa dồn dập hướng phía tây chạy đi, Lý Vô Định nắm bắt cơ hội, dẫn theo đội nhỏ nhanh chóng lẻn vào doanh trại.
Lẻn vào quá thuận lợi, trái lại khiến Lý Vô Định tâm thần không yên, mắt thấy nơi dự trữ lương thực của Nam Yến quốc gần ngay trước mắt, xung quanh yên tĩnh không tiếng động.
“Tướng quân?” Các tướng sĩ đều đang đợi mệnh lệnh của của Lý Vô Định.
Lý Vô Định hít thở ngày càng dồn dập, hắn quan sát xung quanh, chỉ thấy một mãn đen kịt, kim rơi xuống đất cũng có thể nghe, đột nhiên ngoài xa ánh lửa một chớp, con ngươi Lý Vô Định co rút, đứt hơi khản tiếng mà hét: “Rút!!!”
Nhưng đã không kịp nữa rồi, đội nhỏ mà Lý Vô Định dẫn đầu đã sớm bị tướng sĩ Nam Yến quốc mai phục ở nơi đây toàn bộ bao vây!
Trong chớp mắt, g.i.ế.c chóc gào thét âm vang xuyên suốt cả bầu trời, như muốn đem bầu trời u ám sống sống mà cắt ra!
Lý Vô Định không có hoảng loạn, nâng đao chống địch, hắn mạnh mẽ cắn răng xuống, dường như mướn đem răng cắn nát, nhờ vào sự khích lệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-muon-tam-trong-hao-quang-cua-nam-chinh/3715324/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.