Tiêu Dư An và Án Hà Thanh vai kề vai ở trên phiến thanh thạch bên bờ Hoàn Thành hà chậm rãi mà bước đi, trên con sông quang đuốc điểm điểm, lương thần mỹ cảnh, Tiêu Dư An hỏi Án Hà Thanh: “Ngươi muốn đi thả hoa đăng không?”
“Không cần.”
“Vậy chúng ta đi dạo thêm chút?”
“Ừm.”
Tiêu Dư An ngừng lại bước chân, nhìn Án Hà Thanh, nghi hoặc mà hỏi: “Ngươi đang giận ư? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Không ngờ rằng nội tâm của mình bị Tiêu Dư An một cái nhìn xuyên, Án Hà Thanh che giấu biểu cảm, nhẹ tiếng đáp: “Không sao, bên đó có đoàn kịch đang diễn khúc, ngươi muốn đi xem xem không?”
“Đi đi đi.”
Trên sấn khấu tùy ý dùng gỗ và khăn đỏ xây dựng lên, một vai nam đang kéo tay áo hát hảo cảnh xuân tươi đẹp. Dưới sân khấu, vài cái bàn thấp, vô số khán giả, tiếng trống liên tục, tiếng vỗ tay không dứt.
Hai người nghe hát một hồi, Án Hà Thanh đột nhiên mở miệng hỏi: “Ngươi thích cái vị công chúa Tây Thục quốc kia sao?”
“Hả???” Tiêu Dư An đang cắn hột dưa nghe hát, bị Án Hà Thanh hỏi cho một câu chưa kịp phòng bị, dọa đến nổi hột dưa trên tay hắn cũng rớt rồi, đợi lúc hoàn hồn lại, Tiêu Dư An bỗng dưng phản ứng qua lại.
Ôi đệt, thì ra lúc nãy Án Hà Thanh giận, là bởi vì mình và Tiêu Bình Dương đi quá gần nhau, mà hoài nghi hai người bọn họ ư!!! Án Hà Thanh à Án Hà Thanh, ngươi như vậy gọi là ăn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-muon-tam-trong-hao-quang-cua-nam-chinh/3715304/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.