“Hồng Tụ, Hồng Tụ?”
Vài tiếng kêu gọi chợt đem Hồng Tụ gọi hồn trở về, cô ấy bỗng nhiên nhìn chăm chú, phát hiện cái tách trước mặt mình sớm đã rót đầy, nhưng mình vẫn còn đang tiếp tục rót.
“A!” Hồng Tụ kêu to, vội vàng đem khăn đến lau, “Hoàng thượng tha tội!”
“Ngươi làm sao vậy? cảm giác tinh thần hoảng hốt vậy, bệnh rồi sao?” Tiêu Dư An lo lắng mà hỏi.
“Không có bị bệnh ạ, cảm ơn hoàng thượng quan tâm.” Hồng Tụ cúi đầu.
Tiêu Dư An tỉ mỉ nhìn cô ấy vài cái, nhìn thấy thật sự là không có dấu hiệu bệnh, cho nên mới không có truy cứu đến cùng: “Ta đợi chút nữa sẽ tới Cảnh dương cung.”
Tay đang lau nước của Hồng Tụ ngưng một cái: “Hoàng thượng, là muốn đi xem Án Hà Thanh sao?”
Tiêu Dư An nói: “Ừm, ta đi một mình là được rồi, không cần hưng sư động chúng*.”
(*phát động nhiều người làm một việc gì đó)
Hồng Tụ khuyên: “Hoàng thượng vẫn là nên đem một thị vệ đi đi a.”
Tiêu Dư An nghĩ rồi nghĩ, vài bước đi đến cửa trước Tẩm cung, đem Dương Liễu An xách vào đây: “Đồng chí Dương, cùng lãnh đạo khảo sát xuất hành, đi không?”
Dương Liễu An mộng bức: “Thứ lỗi cho vi thần ngu muội, nghe không hiểu hoàng thượng có ý gì.”
Tiêu Dư An mỉm cười: “Không cần phải nghe hiểu, đi, đi ngâm mình trong hào quang của nam chính.”
Hai người đi đến Cảnh dương cung, lại tìm đến cái gian nhà nơi Án Hà Thanh đang ở, Dương Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-muon-tam-trong-hao-quang-cua-nam-chinh/3715269/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.