Ba người mượn sắc đêm lặng lẽ co lại chân tường, trên người Tiêu Dư An mang theo thương tích và còn đang sốt, nhưng trốn chạy là chẳng hề dây dưa, thật là khiến người khác không kềm nổi cảm khái dục vọng cầu sống lớn hơn mọi thứ. 
Đại khái là bởi vì nguyên nhân binh lính Nam Yến quốc mới vào hoàng thành chưa được bao lâu, bên ngoài Tẩm cung của Tiêu Dư An binh lính rất ít, việc trốn chạy của ba người có vẻ vô cùng thuận lợi. 
Dương Liễu An một đường đi theo sau lưng Tiêu Dư An, tinh thần căng thẳng, nín thở quan sát tình hình xung quanh, và một tên áo đen khác im hơi lặng tiếng mà ở đằng trước do thám đường đi, thân hình mạnh mẽ, sức mạnh bất phàm. 
Tiêu Dư An nhịn không được quan sát tên áo đen này hai lần. 
Hắn vẫn là thật sự không đoán ra đây là ai. 
Tiêu Dư An vốn tưởng rằng tên áo đen này là Hiểu Phong Nguyệt, nhưng mà nghĩ lại một cái, Hiểu Phong Nguyệt là một cầm sư văn nhã, dù cho có muốn báo ân cỡ nào cũng không thể làm ra cái loại chuyện trở thành con ghẻ như thế này. 
Vậy tên áo đen trước mắt này rốt cuộc là ai? 
Không lẽ là bạn mới của Dương Liễu An? Vậy mà cam tâm tình nguyện đến hoàng cung trùng trùng nguy hiểm này cứu người, thật có thể nói là sinh tử chi giao a. 
Ba người thuận lợi bỏ trốn đến ngoài cung thành, Dương Liễu An ép thấp giọng đối với Tiêu Dư An nói: “Hoàng thượng, cổng lớn hoàng thành bây giờ có trọng binh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day/1589060/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.