Toàn trường rộ lên! Tướng mạo quân vương thiếu niên rất mềm mại đáng yêu, thân thể cũng không cứng rắn, cử động này thật sự là kinh thế hãi tục.
Nhiếp Nhị cũng há hốc mồm, hắn hổn hển nửa buổi, do do dự dự mà nói: “Hoàng thượng… … đây… … vi thần không dám a, đây… …”
“Đừng lo lắng, ngươi đem ta coi như một người bình thường.” Tiêu Dư An vài bước đến gần.
Nhiếp Nhị nhìn cánh tay và chân nhỏ nhắn Tiêu Dư An, chỉ cảm thấy mình tùy ý một chạm, đều có thể đem thân thể nhỏ nhắn của quân vương đụng vỡ, chỉ có thể ú ú ớ ớ mà nói: “Không phải, hoàng thượng, ta sợ ta một động tay, lỡ như làm bị thương người, không tốt a… …”
Tiêu Dư An mỉm cười, đột nhiên đưa tay, bẻ lấy cánh tay trái Nhiếp Nhị đem hắn hung hăng mà lật ngã ở trên đất.
Toàn trường rầm rộ lên thêm lần nữa, Nhiếp Nhị ngã đến lờ đờ trên đất, đợi hắn hồi qua thần lại, trên cánh tay trái dần dần truyền lại cơn đau ray rứt, đáy lòng hắn một gấp, lấp tức giảy thoát khỏi sự kiềm chế của Tiêu Dư An, lật người mà dậy.
Trên mặt Tiêu Dư An cười nhẹ, trong lòng lại ngầm nói: Thân thể quân vương Bắc quốc cũng quá nhược rồi a! Một cánh tay cũng bẻ không được! Hiểu không hiểu bình thường không có chuyện gì rèn luyện nhiều trên giường càng kéo dài a?!
Tuy nói đã chịu nhục, nhưng mà Nhiếp Nhị nào dám cùng hoàng thượng so chiêu, vội vàng chấp đấm nói: “Hoàng thượng thật là thân thủ tuyệt vời, vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day/1589032/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.