Lúc Tiêu Dư An lấy được giấy kết quả kiểm tra sức khỏe, mộng bức* rất lâu, sau đó lật nát hết 233 cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, vẫn không tìm được vị tổng tài nào rất mực tao nhã lại có bệnh nan y rốt cuộc ra sao.
(*đây là phương ngữ phương bắc, thể hiện sự ngạc nhiên, sững sờ trước những gì xảy ra một cách đột ngột. Được dùng để nói đến việc không biết phải làm sao hay ngớ ngẩn đến choáng váng)
Nhưng mà vô tâm cắm cộc liễu thành ý, Tiêu Dư An từ đó bồi dưỡng ra một sở thích.
Đó chính là.
Đọc tiểu thuyết! Coi! Văn mạng! Tiểu thuyết!
Con đường cũng kiếm không được, bệnh cũng trị không khỏi, cuộc sống đã bi thảm như vậy hay là dùng tiểu thuyết để an ủi tâm hồn a.
Kết quả trong lúc Tiêu Dư An tìm kiếm sự an ủi tâm hồn, lại bị ông trời tàn bạo cho một bạt tay.
Tiêu Dư An xem được một cuốn tiểu thuyết có lượt xem dẫn đầu bảng trên mạng.
Trên thế giới tác phẩm xuất sắc có cả nghìn vạn, nhưng Tiêu Dư An lại cứ chọn ngay bộ tiểu thuyết mà sau khi đọc xong lại muốn chôn sống tác giả tới vậy.
Cái cuốn tiểu thuyết này có độc, trong độc tàng tường, trong tường tàng dao, trong lúc độc giả đọc tới muốn ngừng mà không được, lại thong thả tự tại cho độc giả ăn ruồi nhặng, lại còn là con ruồi bự Tây Ban Nha!
Sau khi đọc xong, Tiêu Dư An lướt lướt khu bình luận của tiểu thuyết, đúng như dự đoán, các độc giả đối tác giả đều rất hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day/1588974/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.