Hàn lộ kinh hồng nhạn, tuyết đầu mùa dồn dập
Mùa đông năm nay, dường như đến sớm hơn so với những năm trước.
Phía đông rộ lên nắng sớm, lúc Án Hà Thanh dậy sớm lên triều, Tiêu Dư An vẫn quấn lấy chăn đang ngủ say.
Bông tuyết tung bay vào khung cửa sổ, mặt đất rơi đầy một mảng tuyết trắng đập vào mắt.
Lạnh lên đột ngột, chăn ở trên giường không dày, lúc Án Hà Thanh rời khỏi giường, Tiêu Dư An không có người có thể ôm liền cảm thấy được trận trận hàn khí, không yên ổn mà túm lấy chăn cả con người co ro lại.
Án Hà Thanh vội vàng dặn dò người mang lửa lò đến.
Nhưng bởi vì không khí lạnh đến đột ngột, trong cung không có chuẩn bị từ trước, than lửa cháy nóng cần phải có thời gian, cho nên Án Hà Thanh cũng đã thay xong triều phục chuẩn bị đi lên triều rồi, lửa lò vẫn chưa đưa đến.
Có người hầu mang đến áo khoác lớn và dày có thêu kiêm tơ câu long văn, muốn cho Án Hà Thanh khoác lên: “Hoàng thượng, tối qua tuyết rơi đột ngột, hôm nay rất lạnh, người mau khoác lên.”
Án Hà Thanh ừm một tiếng, nhận qua áo khoác, quay người mang vào trong nội thất, đắp lên trên người Tiêu Dư An, tiện tay thay Tiêu Dư An ngủ không yên ổn liền lăn qua lăn lại chỉnh lại tốt chăn.
Người hầu thấy vậy, vội vàng nói: “Tiểu nhân bây giờ liền đi mang theo một cái đến đây.”
Án Hà Thanh thấy thời gian không còn sớm, lo lắng triều sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day-2/2641214/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.