Ai ai cũng biết, Tiêu tổng tài hắn bàn được chuyện dân sinh gỡ được chuyện bát quái, nói được chuyện gia đình đánh được cả mạt chược, trên có thể bàn bạc hạng mục vài trăm triệu, dưới có thể trả giá ở các quầy hàng nhỏ cười hì hì, trước mặt đồ vest giày da chuyện trò vui vẻ, đằng sau hát hò luyện giọng giả điên không ngừng. 
Một Tiêu tổng tài toàn năng ưu tú như vậy hắn. 
Không biết cưỡi ngựa. 
Tuy rằng không có cách nào điều khiển công cụ thay thế đi bộ cơ bản nhất của cổ đại. 
Nhưng mà chuyện này, đối với Tiêu Dư An mà nói, có thể được coi như là chuyện sao? 
Dĩ nhiên là không rồi! 
Bởi vì hắn có Án Hà Thanh a! 
Cái gì săn bắn, cái gì xuất hành, cái gì du ngoạn, cùng Án Hà Thanh cưỡi chung là được, rồi hát thêm một câu mãi cùng nhau cõi hồng trần sống cuộc sống thanh thanh thản thản*, show đến nổi một đám đại thần, tướng quân, quý tộc già già trẻ trẻ trực tiếp mù mắt chóa. 
(*Động Lực Hỏa Xa - Hoàn Châu Cách Cách OST) 
Nhưng mà không được bao lâu, Tiêu Dư An phát hiện một chuyện. 
Mỗi mùa thu Nam Yến quốc thích tổ chức hoạt động săn bắn, một là để tượng trưng cho thái bình thành thế, hai cũng là để ăn mừng mùa thu bội thu. 
Loại hoạt động này Tiêu Dư An đương nhiên không nguyện ý ngồi xe ngựa, cứ luôn là chạy đi cưỡi ngựa chung với Án Hà Thanh. 
Hai người thích chạy đến đằng trước nhất của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day-2/2641203/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.