Gần đến buổi trưa, Triệu quản gia hành động gọn gàn nhanh nhẹn hiệu suất cực cao đã đưa đến một bộ vest có kích thước phù hợp với Án Hà Thanh, Tiêu Dư An đích thân giúp Án Hà Thanh mặc lên, lại nghiêm túc mà giúp hắn thắt tốt cà vạt, cười nói: “Ừm, quá soái rồi, soái đến nổi ta cũng kiềm chế không được nữa rồi.”
Án Hà Thanh chỉnh chỉnh ống tay áo, lại kéo kéo cà vạt, dường như đang cố gắng thích nghi cảm giác sát người của bộ vest, Tiêu Dư An một cái đè lấy tay của hắn: “Án ca ngươi đừng kéo nữa, còn kéo nữa thì buổi chiều ta cũng không cần đi họp nữa rồi.”
Án Hà Thanh: “? ”
Tiêu Dư An ho nhẹ một tiếng, quay người qua không đi nhìn hắn: “Đi, ăn cơm thôi.”
Lần này ra ngoài, Tiêu tổng tài không có gọi tài xế, mà là tự mình lái xe, để Án Hà Thanh ngồi ghế phụ, so với sự kháng cự lần đầu tiên ngồi xe, lần này Án Hà Thanh đã thả lỏng rất nhiều, Tiêu Dư An nghiêng người qua giúp hắn thắt tốt dây an toàn, thấy hắn hơi hơi mà kéo lấy, cười nói: “Bởi vì an toàn.”
Án Hà Thanh gật gật đầu, Tiêu Dư An lấy ra di động dẫn đường đến nhà hàng Michelin ba sao, mang theo Án Hà Thanh ăn một bữa món Trung Quốc, lại lái xe đi đến công ty.
Tiêu Dư An đậu xe xong, trước tiên là giúp Án Hà Thanh mở dây an toàn, sau đó tự mình xuống xe, đi đến mở cửa bên kia của ghế phụ, cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phan-dien-lam-sao-de-song-day-2/2641195/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.