Nước Tề, nằm ở phía nam nước Lê, nhiều sông hồ núi lớn, thủ đô nằm ở Thừa Lăng. Mặc dù diện tích đất đai không bằng nước Lê, nhưng giàu khoáng sản, bách tính an cư lập nghiệp, ẩm thực thanh đạm thích ngọt, khác hẳn với ẩm thực cay nồng đậm vị của nước Lê, chưởng quầy đến đây mười ba năm, vẫn không hoàn toàn quen với khẩu vị bên này, không ngờ Nhị hoàng tử lại quen thuộc, còn ăn cay đến vậy.
– Để ti chức đi chuẩn bị- Chưởng quầy không nói gì, cung kính đứng dậy, căn dặn đầu bếp chuẩn bị thức ăn, bản thân thì đưa đoàn người cùng Nhị hoàng tử ra sương phòng phía sau- Thiếu chủ, chỗ này đơn sơ, xin Thiếu chủ thứ lỗi.
Sở Bạch im lặng, nhìn không ra vui giận, vẫn nhấc chân bước vào phòng, chưởng quầy liền thấp thỏm, không biết vậy là thiếu chủ có tức giận hay không, nhìn sang Cao Kiệt, lão già Cao Kiệt lại chẳng có biểu hiện gì, hắn lập tức nhìn về phía công tử Ly Mặc, Nam Cung Ly Mặc cũng có biểu cảm tội nghiệp nhưng không giúp được gì, lòng hắn lại thêm thấp thỏm.
Tô Linh thấy trong phòng ngăn nắp sạch sẽ, loáng thoáng còn có mùi hương, chắc đã dọn dẹp rất kỹ càng, vì để xua đi mùi lông chó mèo ngoài kia, chưởng quầy chắc hẳn đã phí hết tâm sức. Mặc dù không đến mức vàng son lộng lẫy, nhưng cũng thoáng đãng, tóm lại tốt hơn Ngô Đồng uyển ở phủ Thượng thư cả trăm lần, chỗ đó Sở Bạch cũng từng ở, sao lại ghét bỏ chỗ này được.
Thức ăn mau chóng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683313/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.