– Tiểu thư, người tỉnh rồi- Tô Linh ưm một tiếng, Xuân Hi lập tức chạy đến trước giường, mừng rỡ nhìn cô.
Tô Linh muốn ngồi dậy, vừa nhúc nhích, phát giác phần bụng đau đớn vô cùng, Xuân Hi vội đè vai cô xuống:
– Tiểu thư, vết thương của người chưa lành, không được.
– Xuân Hi, ta hôn mê bao lâu rồi?- Tô Linh cảm giác mình không gắng gượng nổi, nhớ đến chuyện xảy ra trước khi ngất đi, vội hỏi Xuân Hi.
– Ba ngày rồi, thái y nói may mà đao lệch đi mấy phân, không tổn thương đến gan, chỉ là mấy hôm nay người liên tục phát sốt, phu nhân sợ hết hồn, ở đây chăm người suốt hai đêm, thực sự không chịu nổi nữa, mới nghe nô tỳ khuyên mà về nghỉ- Xuân Hi nói đến chuyện này liền cảm thấy vô cùng hung hiểm, hôm đó nàng đi tìm viện binh, không ngờ lại có thích khách, làm trễ nãi thời gian, may mà Tạ nhị công tử tới kịp, đưa tiểu thư đi tìm thái y chữa trị, nếu không hậu quả khó mà lường được.
Lại ba ngày.
Tô Linh cảm thấy mình cùng số ba thật có duyên phận, lần trước cũng ba ngày, lần này cũng ba ngày.
Trương Nhị Ngưu kia vốn nên ở trên đường lớn chặn xe của trưởng công chúa để kêu oan, sao đột nhiên lại tiến cung, còn kêu oan ở ngự tiền? Chẳng lẽ có người muốn đối phó với phủ Thượng thư?
Tô Hoài Viễn luôn đa mưu túc trí, làm việc ổn thỏa, tìm không ra sơ hở, những người kia cũng chỉ có thể ra tay ở những người đứng cạnh ông, Hà Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683280/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.