– Mạnh Dung, vừa nãy Tạ Phương Tung nói muốn đi đâu?- Đôi bạn xấu Tạ Phương Tung và Trương Nhạc Khang vừa khoát vai nhau đi, Dương Dung liền ra cửa, nghe được đoạn đối thoại của hai người họ, còn nghi ngờ bản thân nghe nhầm.
Mạnh Dung vừa đến thành Kính Dương một hai tháng, đương nhiên không biết Tần Lâu là nơi nào, cũng không biết ân oán giữa Dương Dung và Tạ nhị công tử, nghe vậy vô cùng thành thật đáp:
– Họ nói muốn đi Tần Lâu.
– Tạ Phương Tung này, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, lúc này mới được bao lâu, còn tưởng hắn đã hối cải làm con người mới, không ngờ lại cứ chứng nào tật nấy- Dương Dung giống như con mèo xù lông, lôi kéo Mạnh Dung- Đi thôi, cùng bổn cô nương đến Tần Lâu, bổn cô nương muốn bắt hắn tại chỗ, trói hắn lại, dạy dỗ hắn một trận. Sắp sửa đến thọ yến của Thái hoàng Thái hậu rồi, tiểu tử này tốt xấu gì cũng là con cháu Tạ gia, vậy là vô pháp vô thiên lắm.
– Ta còn có việc- Mạnh Dung không muốn đi,
Dương Dung tức giận nhìn hắn:
– Có còn là huynh đệ hay không, có phải bạn hữu hay không, có còn nói nghĩa khí hay không?
Mạnh Dung có chút do dự, mắt thấy mặt trời còn ở trên cao, thời gian còn sớm, đi một chuyến cũng vẫn đến kịp, dù sao hắn đến thành Kính Dương này lâu như vậy, chỉ có Tô sư muội và Dương cô nương coi hắn là bằng hữu mà thôi.
Hành tẩu giang hồ, chính nghĩa đi đầu, hắn không thể không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683264/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.