Con trai bị đưa vào địa ngục kiểu này, làm mẫu thân sao mà chịu nổi, ôm bạc đến cầu người, nhưng không đưa người ra được, đành trở về khóc lóc với lão thái thái, khóc lóc với Tô Hoài Viễn, Tô Hoài Viễn bị cấm túc bản thân còn khó giữ, Dương thị cho rằng đại bá không chịu ra tay tương trợ, khóc la om sòm nói nếu đại bá không giúp thì chỉ có thể cả nhà ôm nhau cùng chết, dù sao nhị phòng bà cũng chẳng còn gì để mất, vạch trần hết toàn bộ bí mật của Tô gia ra ngoài.
Bà chặn kiệu của Sở Bạch, nói bà sẽ đại nghĩa diệt thân, cáo trạng đại bá Tô Hoài Viên vu oan Nguyên phi thông dâm, năm ấy vì Tô Hoài Viễn cầu thân Nguyên phi không thành nên ôm hận trong lòng, cho nên cố ý vu cáo hãm hại Nguyên phi nhân lúc hồi hương lén lút gặp gỡ tình lang.
Kể chuyện của bà sinh động như thật, năm đó vốn dĩ Hoàng đế rất yêu thương Nguyên phi, cũng vô cùng yêu thích Ngũ hoàng tử, nhưng chuyện này đã khiến cả nhà Nguyên phi mang họa diệt tộc, Ngũ hoàng tử cũng bị tru sát, đến cùng là bí mật hoàng thất, mặc dù ông có vài phần lo nghĩ và hối hận, nhưng dính đến bí mật hoàng thất và tôn nghiêm đế vương, Hoàng đế vốn muốn đích thân xử lý là được, lại hết lần này đến lần khác Cố hầu gia của Hộ quốc Hầu phủ dâng lên bức họa, bên trong vẽ một thiếu niên tuổi đời độ đôi mươi, trông lại giống Hoàng thượng thời niên thiếu y như đúc.
Bấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683249/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.