– Tạ nhị công tử!- Tô Linh nhanh nhẹn tiến lên trước.
Tạ Phương Tung thấy tình hình không ổn, vội vàng đóng cửa lại, nào ngờ được Tô Linh còn nhanh hơn, chỉ chốc lát đã đến trước cửa, một tay giơ lên chặn ngang ở khe cửa:
– Đợi chút, tay, đau đau đau!
Tạ Phương Tung tưởng bị kẹp trúng thật, nhanh chóng kéo cửa ra, Tô Linh cười giảo hoạt, cúi đầu chui xuống dưới cánh tay hắn vào trong.
Nha đầu này là con cháu Tôn Ngộ Không sao?
Tạ Phương Tung không còn cách nào nữa, bây giờ không thể nào đóng cửa lại được, để tránh bị hiềm nghi, hắn chỉ có thể mở rộng cửa ra.
Hắn mở cửa xong xoay người lại thì thấy Tô Uyển Linh đang nhìn ngó xung quanh, giống như đang tìm đồ gì đó, hắn không khỏi nhíu mày, hai tay khoang trước ngực hỏi:
– Ngươi đang tìm gì vậy?
– Tìm bạn cùng phòng của ngươi, ta có một giao dịch muốn bàn bạc với ngươi một chút, người không phận sự đương nhiên là phải phải ra ngoài rồi- Tô Linh tìm một vòng không thấy bèn quay qua nhìn Tạ Phương Tung.
Cách đây vài ngày Nhạc Khang bị một nhóm người lạ mặt tập kích, thương thế không nhẹ, nên đang ở nhà dưỡng thương. Nhắc đến chuyện này Tạ Phương Tung vẫn còn cảm thấy nghi hoặc, hiện tại đã gần cuối năm rồi, trong thành giới nghiêm, cấm quân tuần tra ngày càng nghiêm ngặt, mặc dù xuất thân của tiểu tử Trương Nhạc Khang không cao lắm, nhưng mà vẫn là công tử nhà Binh Bộ thị lang, dù thường ngày cũng không đàng hoàng cho lắm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683237/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.