Xa phu ghìm dây cương, xe ngựa dừng lại.
Tô Linh nhìn thấy một thiếu niên quần áo đơn giản đang đứng ở bên đường, thiếu niên mày rậm mắt to, khuôn mặt thanh tú, giữa trán lờ mờ có một tia khí khái anh hùng sắc nhọn không che giấu được, trong ngực ôm một thanh kiếm, thân kiếm đen nhánh cũ kỹ, nhìn không quá mức đặc biệt, bên cạnh dựng một tấm biển, trên đó có viết: Bán kiếm chôn mẹ.
Người vây xem rất nhiều, bàn tán ầm ĩ, tuyệt nhiên không ai ra tay cứu giúp.
Dù sao thanh kiếm kia nhìn qua không đẹp đẽ cũng không quý giá, người ngoài không biết được, nhưng Tô Linh lại biết, thanh kiếm y ôm trong ngực nếu không có gì bất giờ xảy ra, hẳn là đệ nhất danh kiếm đương thời, Vô Danh kiếm.
Kiếm này chém sắt như chém bùn, cứng rắn không mẻ, chính là bảo kiếm của thiên hạ đệ nhất kiếm khách Mạnh Lãng. Bởi vì Mạnh Lãng đã biến mất trên giang hồ mấy mươi năm, nên ai nấy đều đã quên đi kiếm khách không mấy ai trên giang hồ địch nổi này, đương nhiên người nhận ra kiếm này không nhiều.
Tô Linh là người có góc nhìn của đấng sáng thế đương nhiên rõ ràng, thiếu niên này nếu không có gì thay đổi thì chính là con trai của Đại thống lĩnh cấm quân Mạnh Hoài Sơn, Mạnh Dung.
Năm đó Mạnh Lãng tuổi trẻ khí thịnh, muốn khiêu chiến với cao thủ khắp thiên hạ. Nghe nói nước Tề có một kiếm khách, kiếm pháp cao siêu, nhất đẳng đương thời, liền một mình đến Tề quốc khiêu chiến, một lần đã đánh bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-xung/1683206/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.