Tên tôi là Thẩm Thiến, sở dĩ ba đặt cho tôi cái tên này là vì ông mong tôi sẽ trở thành một cô bé xinh xắn. Còn chị gái tôi là Thẩm Hoa, bởi vì chị bị bệnh tim bẩm sinh, nên lúc đặt cái tên này, ba tôi hy vọng chị ấy sẽ mạnh mẽ như cây bạch dương.
Tôi và chị gái chưa bao giờ tách ra, chúng tôi sinh ra và lớn lên cùng nhau. Hai chị em tôi học cùng trường và cùng lớp trong sáu năm tiểu học. Dưới sự nhắc nhở đặc biệt của ba tôi, giáo viên đã xếp tôi và chị gái ngồi cùng một bàn để tôi dễ chăm sóc chị ấy.
Có cậu bạn trong lớp đã đặt biệt danh cho tôi và chị gái, chị là tiểu thư, còn tôi là cô hầu nhỏ.
Mỗi lần nghe được những lời như vậy, đương nhiên chị gái tôi sẽ mắng lại, nhưng bằng giọng rất nhẹ. Cơ thể yếu ớt không cho phép chị ấy được xúc động quá.
Chị gái tôi rất mạnh mẽ, cho dù có đau đến toát mồ hôi cũng không khóc.
Thật tiếc khi tôi không may mắn được đặt cái tên đó. Tôi trông rất bình thường, nhưng chị gái tôi thì ngược lại, chị ấy rất xinh đẹp. Với đôi mắt biết nói và làn da trắng nõn, chị ấy trông như một con búp bê tinh xảo.
Nhiều lúc tủi thân, tôi nghĩ không biết ba mẹ và thầy cô quan tâm đến chị Thẩm Hoa hơn tôi là do chị ấy bị bệnh hay do chị ấy xinh đẹp. Nhưng tôi sẽ không hỏi, bởi tôi đã nhìn thấy dáng vẻ chị gái mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu/2874475/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.