Tiếng gầm của dã thú đánh thức Hạ Tuyết từ trọng cơn mụ mị, đôi mắt cô lờ mờ mở ra, khung cảnh xung quanh khiến Hạ Tuyết cực kỳ kinh ngạc. Trước mắt cô không phải là một căn phòng nào đó mà lại là khu rừng rậm rạp, bốn bề xung quanh văng vẳng tiếng hổ kêu ghê rợn. Hạ Tuyết cố giữ cho đầu óc bình tĩnh, cô phải áp chế nổi sợ trong lòng và nhớ lại những gì đã xảy ra trước lúc ngất xỉu. 
Hạ Tuyết ngồi tựa vào một góc cây lớn, tán cây rậm rạp xum xê tạo cho cô cảm giác mát mẻ và dễ chịu, ký ức bắt đầu trôi về lúc cô gặp bác sĩ tâm lý, sau đó cô bỏ chạy ra ngoài và gặp Trương Tử Sơn. 
Hình như là... 
Cô lại rơi vào tay hắn thêm lần nữa. 
Hạ Tuyết không rõ tên điên này sẽ làm gì coi nhưng chắc chắn hắn sẽ không để cô có cuộc sống dễ chịu. 
"Tiểu Tuyết, em có thích nơi này không?" 
Giọng nói của Trương Tử Sơn vang lên giữa khu rừng tĩnh lặng, nếu như mấy lần trước Hạ Tuyết vừa nghe thấy tiếng của hắn đã sợ hãi thì lần này cô lại cực kỳ bĩnh tĩnh để đối diện. 
"Trương Tử Sơn, anh lại muốn làm gì?" 
Hạ Tuyết lạnh giọng đáp. 
"Em đoán thử xem!" 
Trương Tử Sơn cười cợt hỏi. 
"Tôi không rảnh chơi trò giả ma giả quỷ với anh. Anh muốn giết tôi thì cứ giết, tôi không sợ chết đâu!" 
Vì tôi đã từng chết một lần rồi! 
Hạ Tuyết đanh thép đáp lại. Câu sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-trung-sinh/2542067/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.