Lãnh Tinh Duệ cười ngâm ngâm, khoảng trời sau lưng anh nửa tối nửa sáng, trêи tay quơ quơ bộ váy y như đúc với đồ của mình, bước từng bước đến như ác ma.
- Đừng lo lắng, là anh em với nhau, có gì cũng cùng san sẻ, mau mau thay đồ rồi đi thôi.
Mặt Lâm Trác Vỹ tái mét, đầu cậu lắc nguầy nguậy, xoa tay vào nhau mà xin tha:
- Tinh Duệ, đừng đừng, chuyện này mình cậu đi đi được không? Tớ sẽ đứng ở ngoài đợi, cậu ra ngoài là tớ sẽ yểm trợ.
Tuyệt đối không thể mặc váy, mặt mũi của cậu sẽ đi tong mất.
Nhìn Tinh Duệ thật sự không giống với bất cứ ảnh thẻ nào mà cậu mang đến cả. Cái vẻ ngoài tinh xảo cao quý cùng khí chất của bậc bề trêи kia, chỉ có người mù mới không nhận ra được sự khác lạ đó.
- Lâm Trác Vỹ, cậu nói xem có thể không? Mới hôm qua là ai nói đồng hành cùng nhau?
Cười một cách dịu dàng nhất, Lãnh Tinh Duệ nhìn chằm chằm vào cậu, khuôn mặt nghiêm túc vô cùng.
Lâm Trác Vỹ cắn chặt răng, đây nhất định là uy hϊế͙p͙, uy hϊế͙p͙ trần trụi.
Hung hăng nắm bộ đồng phục, cậu thở phì phì, tức giận không tả nổi.
- Sao từ đầu tớ bảo mượn của mấy cô gái tóc ngắn thì cậu lại không cho?! Kiểu tomboy thì có thể mặc quần áo để vào mà!!!
Cứ nhất định phải mặc váy là sao? Biến thái hả? Hay có sở thích đặc biệt?!!!
Phải biết là hồi nhỏ kể cả mẹ Lâm cũng không thể bắt ép Lâm tiểu bá vương làm việc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-ngot-van/1197172/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.