Đi ra ngoài, cả hai thấy được Ngô hiệu trưởng và Lâm Trác Vỹ vẫn đứng ở ngoài.
Nhìn thấy bọn họ vẫn đang nắm tay nhau, cậu ta cười trêu:
- Thế nào? Giờ có công bố luôn cho mọi người biết, hai người là của nhau không? Dù sao chuyện này xảy ra cũng vì cậu đấy.
Nếu để Kiều Vũ có danh phận chính đáng, vậy ai dám động đến cậu ấy nữa?
Trong cả ngôi trường lớn này, Lâm Trác Vỹ chắc chắn rằng, chẳng ai muốn tìm chết sớm đâu.
Thế nhưng Lãnh Tinh Duệ lại lắc đầu, anh nói:
- Thầy, về thông tin cá nhân của Kiều Vũ, thầy có thể để chế độ bảo mật không? Đừng để cho ai biết cả!
Theo anh, quan hệ của bọn họ có công bố hay không thì cũng là quyền quyết định của Kiều Vũ, anh không thể tự ý được. Như vậy là không tôn trọng cô ấy. Với lại, đó cũng không phải cách bảo vệ cô tốt nhất.
Những kẻ mang ý xấu không hại được Kiều Vũ, chắc chắn sẽ đánh chủ ý đến người nhà của cô. Mà anh biết, đối với cô, người nhà là vô cùng quan trọng, còn quan trọng hơn cả tính mạng của cô.
Vậy nên, địa chỉ và thông tin liên lạc của Kiều Vũ nên được bảo mật.
Ngô hiệu trưởng vờ như không thấy quan hệ của bọn họ, ông gật đầu:
- Được. Nhưng nếu bọn họ tìm đường khác để lấy thông tin thì sao?
Trên đời này không có gì là tuyệt đối, hơn nữa chỉ cần có tiền, nhất định sẽ không thiếu người mở miệng.
Loading...
- Em sẽ quản lí việc đấy, thầy không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-ngot-van/1197142/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.