P/s: rất xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này. *cúi đầu*. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. 
---~~~~~----~~~~~~~------~~~~~~------~~~ 
Mở đôi mắt nặng trĩu ra. Nhìn ra ngoài bầu trời đã tờ mờ sáng. Cô phải dậy thôi. 
Khẽ động đậy cơ thể, 1 trận ê ẩm truyền đến. Thật sự hôm qua hắn rất điên cuồng a. Cố gắng ngồi dậy bước chân xuống giường. Nhưng chính là vừa đúng lên cô mới cảm thấy hai chân đều vô lực. Vội chống tay vào cạnh bàn, không để ý làm điện thoại của hắn rơi xuống đất phát ra tiếng động. 
Ô. Làm ơn. Tốt nhất hắn đừng tỉnh dậy a. Cô cũng không biết đối mặt với hắn như thế nào. 
Nghé mắt nhìn lên, phù. May là hắn không tỉnh dậy. Vội vớ lấy chiếc áo của hắn mặc tạm. Chống cơ thể bước ra khỏi phòng hắn. Bạch dịch trong cơ thể ồ ạt chảy ra. Cơ mà cô cũng không có thời gian để ý. 
Vội vàng thu dọn đồ đạc ra khỏi nhà Hân Hân. Nhưng giờ này cũng không thể về nhà được. Nếu không vú Vu nhất định sẽ nghi ngờ. 
Đành đến trường vậy. Cô biết một lối đi ở sau trường. Hàn Minh chỉ cho cô haha. Thật may quá. 
Đến gốc cây quen thuộc cô hay ngồi muốn chợp mắt một lúc. Nhưng những sự việc từ khi cô xuyên đến đây cứ ùa về. Thật là có lỗi với Quan Nhiên. Cô phải làm thế nào bây giờ. Đã 2 lần rồi. Buông tay cho anh ư? Cô không lỡ a. Cô... vẫn thích anh nhiều lắm. Cũng lâu rồi cô không gặp anh, anh bận lắm sao nhỉ? 
Hình như đến đây, có người để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thay-doi-van-menh/1526612/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.