Đứng dậy đi vào bếp, dù sao thì cũng phải nấu ăn a. Ngại ngùng gì đó vẫn không thể nào bằng lấp đầy cái bụng.
1 bát canh bí đỏ, 1 đĩa nộm chua ngọt, 1 đĩa gà chiên giòn, còn có bánh ca cao để ăn tráng miệng.
Chỉ có từng này thời gian mà cũng đã 2 tiếng trôi qua a. Cơm cũng đã chín rồi. Đói quá, lên gọi Nam Vũ xuống ăn cơm thôi.
*cốc cốc*
Hắn đi ra mở cửa phòng. Tiểu Hân đi học về rồi sao?
“Hân Hân, em đi học về rồi sao?”
“Anh...anh...anh” - cô không ngờ lại gặp phải tình huống này, từ trên xuống dưới chỉ có chiếc khăn tắm ngang hông che đi cái bộ phận quan trọng nhất, để lộ ra cơ bụng 6 múi, cơ tay săn chắc, còn có hương thơm của sữa tắm nhàn nhạt vây quanh
“Em... có chuyện gì sao?”
*phụt*. Cô muốn chảy máu mũi a.
Liếc mắt đi chỗ khác... “em nấu ăn xong rồi. Anh xuống ăn cơm”- nói xong, chưa đợi anh trả lời cô đã chạy vụt đi.
.............
Ta nhai nhai nhai. Không khí giữa 2 người với nhau thật là kì lạ. Kì lạ đến khó chịu a. Sao lại yên tĩnh đến đáng sợ vậy chứ T0T
“Y Trân... Mấy hôm nay làm phiền em quá”
“A..a... không có gì ạ”
“Uhm”
“uhm... anh...”- cô còn có chuyện muốn nói a T0T
“Sao vậy?”
“Anh nuôi bọ cạp sao?”- cuối cùng cô cũng dám mở miệng thực hiện ý định của mình =)))
“Sao em biết?”
“A. Vừa nãy em nhìn thấy”- không phải cô tự tiện vào phòng anh a.
Hình như anh bị hiểu nhầm thì phải
“Uhm. Hân Hân sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thay-doi-van-menh/1526606/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.