Sau khi ăn cơm xong, bà Tô dẫn đầu cầm chén của mình đặt trong phòng bếp.
Chờ đến khi đi ra ngoài, bà không nhịn được chau mày: "Trong nồi còn có một bát cơm chiên trứng, ai xem lấy ra ăn đi!"
Khi nói câu này, bà Tô vẫn luôn nhìn Tạ Dập Thành, rõ ràng là muốn Tạ Dập Thành ăn nhiều thêm một chút.
Nhưng Tạ Dập Thành lại cười nói với bà Tô: "Cho Tô Duyệt đi mẹ, mấy hôm nay em ấy luôn ăn không no!"
Bà Tô nhìn thẳng Tô Duyệt, chau mày, nói: "Con còn nhỏ à? Ăn không no mà không biết tự mình nói à?"
Tô Duyệt cũng kinh ngạc, mở to hai mắt, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ nhìn Tạ Dập Thành: "Em ăn chưa no à?"
Sao bản thân cô lại không biết? Tạ Dập Thành chuyển ánh mắt lên người Tô Duyệt, nhướng mày: "Không phải em từng nói nhìn thấy anh là có thể ăn thêm một bát cơm hay sao? Chẳng lẽ em lừa anh?"
Tô Duyệt quả quyết lắc đầu: "Sao có thể, trời đất chứng giám tình yêu em dành cho anh."
Tạ Dập Thành này đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển, khó trách sau này điên khùng như vậy, tốt nhất là cô không nên chọc anh.
Không phải chỉ hai bát cơm thôi sao, cô ăn được!
Tô Duyệt ép bản thân ăn bát cơm thứ hai, Tạ Giai Linh nhìn bụng Tô Duyệt có hơi phình ra, quan tâm nói với Tô Duyệt: "Mẹ ơi, mặc dù cơm chiên trứng ngon nhưng mẹ đừng tham ăn. Lát nữa bụng sẽ khó chịu đó ạ!"
Tô Duyệt nhịn cơn buồn nôn xuống, cười nói với Tạ Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc-thap-nien-70/4266090/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.