"Thế này chẳng phải là xong rồi sao!"
Nhìn Tạ Dập Thành hai ba miếng ăn xong quả trứng, Tô Duyệt tức giận nhưng không dám nói gì, kỳ thực cô chỉ muốn chia cho Tạ Dập Thành một nửa mà thôi.
Mà Tô Hằng ở phía đối diện nhìn thấy cảnh này, khẽ nhíu mày cúi đầu suy nghĩ chốc lát, sau đó chuyển mắt sang nhìn Vương Hiểu Lan, hỏi đầy nghi hoặc: "Vợ, sao mẹ đưa trứng cho ba, em út đưa trứng cho em rể, mà em không cho anh trứng gà để ăn chứ?"
Vương Hiểu Lan đang định cắn một miếng trứng thì nghe được câu hỏi của ông chồng ngốc, bèn trực tiếp trợn mắt: "Làm sao? Anh muốn ăn?"
Tô Hằng gật đầu: "Anh cảm thấy dạo này cơ thể không ổn lắm, mỗi khi tới tối đều lực bất tòng tâm!"
Nghe Tô Hằng nói như vậy, bà Tô lập tức mặt đen sì.
Bà với ông Tô thông minh như thế, tại sao lại sinh ra thằng con ngốc đến vậy chứ!
Tô Duyệt suýt thì phun chút cháo trắng trong miệng ra.
Lực bất tòng tâm? Là cái "lực bất tòng tâm" mà cô nghĩ ư? Còn Vương Hiểu Lan chỉ có thể thở hổn hển, đỏ mặt trừn Tô Hằng.
Tên ngốc Tô Hằng này, chuyện này có thể tùy tiện nói ra như vậy sao?
Tô Hằng không rõ tại sao mọi người lại đổi sắc mặt.
Không phải là anh đang trách tối tối xách nước tắm cho Vương Hiểu Lan quá mệt mỏi, muốn Vương Hiểu Lan thương mình hơn sao?
Đang lúc Tô Hằng định hỏi thì Vương Hiểu Lan cho rằng anh định thốt lên lời kinh người nào nữa, bèn trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc-thap-nien-70/4266078/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.