Mặt trái thẻ bài bằng sắt nhỏ nhỏ kia có khắc một logo.
Trên sơn lót màu xanh là một hình giống như ba cánh hoa bằng sơn trắng, giữa cánh hoa có một con mắt.
Cho dù miếng sắt bị cắt đi một phần nhỏ, vẫn có thể rõ ràng nhìn ra được đây là dấu hiệu Lục Hành Trì nói tới.
Thẻ bài sắt thô ráp, hình dạng không đều, rõ ràng là làm từ sắt lá vứt bỏ.
Bối Noãn đã sớm thấy qua, mặt trái thẻ của mình là một mảnh sơn trắng, của Lục Hành Trì là sơn xanh, còn có ít hoa văn màu trắng.
Xem độ dày và tính chất, hẳn là đến từ cùng loại lá sắt.
Mà cái của Tiểu Thiệu lại vừa vặn có khắc cái dấu hiệu kia.
Đây thật là chân đi muốn gãy, nguyên lai nó giấu ngay dưới mí mắt.
Bối Noãn chạy nhanh ra ngoài kêu bọn Lục Hành Trì đứng ngoài cửa.
Lục Hành Trì tiến vào, tiếp lấy thẻ bài của Tiểu Thiệu, nhìn nhìn, trầm ngâm một lát: "Những thẻ bài này hẳn đều là do lão Hồ làm?"
Tiểu Thiệu trả lời: "Không sai, ông ấy có nói, đều là cắt ra từ vụn sắt. Loại lá sắt của ông ấy là độc nhất trên đảo, người khác không có, muốn làm giả cũng không được."
Có phòng bị.
Giang Phỉ đã xoay người muốn đi, "Chúng ta lại đi gặp lão Hồ kia."
Mấy người ngày hôm qua tìm Bối Noãn khắp nơi, muốn lật cả hòn đảo lên, hiện giờ thật quen thuộc với cái mê cung kia, đi tới quen cửa quen nẻo.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/2177832/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.