Khi Bối Noãn ăn trưa, Đan Tuệ cuối cùng đã hẹn hò xong quay trở lại, lúc bưng thức ăn lên cho Bối Noãn, ánh mắt cô gái cứ liếc liếc nhìn Bối Noãn.
Giống như muốn nói gì, nhưng không dám.
"Cô sao vậy? Có việc à?" Bối Noãn chủ động hỏi.
Đan Tuệ mặt ngượng ngùng, "Thánh nữ... Tôi muốn hỏi một chút... Có thể... điều anh Ôn Khâm đến bên này chỗ ngài được chăng? Chỉ cần để anh ấy làm tạp dịch là được."
Nguyên lai là vì cái này.
Lại không phải chuyện lớn lao gì, Bối Noãn thống khoái đồng ý: "Đương nhiên không thành vấn đề."
Đan Tuệ tràn đầy sinh lực đi ra ngoài, trong chốc lát đã mang trở lại một người thanh niên trẻ tuổi.
Ôn Khâm nhìn khoảng bằng tuổi Đan Tuệ, dáng người cao gầy, diện mạo trắng nõn thanh tú, được Đan Tuệ dẫn vào trước mặt Bối Noãn, anh ngượng ngùng cúi đầu.
Đan Tuệ thọc thọc, nhỏ giọng kêu anh hành lễ.
Ôn Khâm ngượng ngùng khomg người thật sâu, nói: "Đa tạ Thánh Nữ."
Khom lưng còn chưa kịp đứng thẳng, Đại Thánh nguyên bản đang cầm một miếng thanh long gặm gặm đột nhiên ngao ngao gào lên, vèo một cái nhảy tới ôm cổ Ôn Khâm.
Đại Thánh nhảy nhót lên đầu lên vai anh, xem anh như cái giá để leo trèo, vui vẻ như điên.
Ôn Khâm lúc này bất chấp thẹn thùng, ôm chặt Đại Thánh.
"A Mang, sao mày lại ở đây? Tao tìm mày khắp nơi mà không thấy!"
Đáng tiếc con khỉ nhỏ sẽ không nói chuyện, nó chỉ biết kêu bậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/2177805/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.