Đang suy nghĩ, Đỗ Nhược bỗng nhiên chỉ xa xa, nói với Bối Noãn: "Xem, lại có người lên đảo."
Hai người bọn họ đứng ở giữa sườn núi, tầm nhìn trống trải, có thể xem đến rất xa.
Xa xa, Bối Noãn thấy một con thuyền ngừng chỗ bến tàu, so với cái ca nô cũ Bối Noãn trộm đi thì vừa to vừa rộng, giống như tàu vận chuyển hàng hóa.
Một đám người đang chuyển mấy cái lồng sắt từ trên thuyền xuống bờ.
Trong lồng sắt tựa hồ có đồ vật động đậy, lồng sắt tối, khoảng cách lại xa, nhìn không rõ lắm.
Đỗ Nhược tập trung tinh thần nghiên cứu, "Trong lồng sắt chứa cái gì? Là động vật sao? Chẳng lẽ trên đảo muốn xây cái vườn thú?"
Bối Noãn phản bác, "Sao có thể. Là bắt động vật tới ăn."
Bên cạnh có mấy người cõng đá đi ngang qua, thuận miệng tiếp lời, "Đều không phải. Là sòng bạc bên kia tóm được mấy con thây ma, đã quay trở lại."
Bắt cái gì? Thây ma?
Bối Noãn quả thực không thể tin được lỗ tai mình.
Trốn thây ma còn không kịp, cư nhiên còn vận chuyển thây ma lên đảo?
Mấy người kia thấy Bối Noãn vẻ mặt kinh ngạc, nhìn quen không trách mà cười, "Đây là trò chơi trong sòng bạc, hình như là đem thây ma và người nhốt chung để giao đấu, đánh cuộc người có thể gϊếŧ được thây ma hay không, đại loại như vậy."
Dùng người đấu thây ma làm trò chơi, thật là đầu óc có vấn đề mới nghĩ ra loại chủ ý này.
Bất quá nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, đang lo không có thây ma để làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/1033324/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.