"Tiểu Tam," Bối Noãn ở trong đầu kêu lên Tiểu Tam, "Nếu "thánh mẫu ánh sáng" giai đoạn hai mà từ bỏ không làm, sẽ có trừng phạt gì?"
Tiểu Tam lưu sướng trả lời: "Cô không nhìn thấy thuyết minh phía cuối nhiệm vụ kia sao? Nếu không làm, không gian tùy thân sẽ bị phong bế bảy ngày, không thể sử dụng."
Tùy thân không gian phong bế bảy ngày? Tàn nhẫn như vậy?
Một tuần không thể dùng không gian không phải chuyện chơi, toàn bộ ăn, mặc, ở, đi lại của cả tiểu đội sẽ rất phiền toái.
"Tôi đây làm làm làm!" Bối Noãn nói nhanh, "Dù sao chỉ cần ở trước mặt cậu ta thăng một chút giá trị thánh mẫu là được, vô luận nhiều hay ít đều được, đúng hay không?"
Tiểu Tam dùng "lúc này mới thấy ngoan" miệng lưỡi đáp: "Không sai. Đừng quên, còn phải làm cậu ta nói cô lương thiện."
Bối Noãn thở dài một hơi.
Mười hai giờ của Tống Hi Vọng này so với mười hai giờ của Giang Phỉ kia lại khác nhau rất lớn, cơ hồ đều là vào buổi tối, mọi người đều buồn ngủ, vốn dĩ không có cơ hội gì để tăng giá trị thánh mẫu.
Chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Hành động bước đầu tiên, theo thường lệ là, bảo trì nhân vật mục tiêu trong tầm mắt.
Bối Noãn đi đến cửa nhà ăn, nói với bảo vệ rằng mình muốn xuống lầu, tìm Tống đội trưởng của họ có việc.
Tống Hi Vọng ở ngay dưới lầu.
Sắp đến giờ ngủ, các bạn học đại học Thủy Thành đang thay phiên nhau rửa mặt, tốp năm tốp ba chụm vào nhau, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/1033310/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.