Bối Noãn đang ngây người, bỗng nhiên cảm thấy có người chọc chọc cánh tay cô.
Là người đàn ông kia, anh ta vẫn cứ một tiếng lại một tiếng mà hút khí, từ trong cổ họng nỗ lực mà phát ra chút thanh âm nghẹn ngào.
"Tay —— điện ——"
Mỗi một chữ đều như phát ra từ yết hầu nhỏ hẹp, thật gian nan.
Anh ta muốn mượn điện thoại cầm tay?
Bối Noãn nhanh nhanh lấy ra di động nhét vào tay anh ta.
Người đàn ông cố sức mà nhấn một dãy số, cố gắng nói với người đầu kia nhưng nói không nên lời, vất vả lắm mới ra được hai chữ, "Điện —— pin ——"
Bối Noãn nhìn kệ để hàng phía sau, đột nhiên hiểu ra anh ta muốn nói gì.
Cô nói giúp vào trong di động: "Anh ta ở chỗ kệ để pin."
Vài phút sau, một người phụ nữ hỏa tốc xông tới, từ trong túi lấy ra một lọ thuốc xịt suyễn.
Người đàn ông run run rẩy rẩy hít vài cái, hô hấp dần dần bình thường trở lại, thông thuận hơn nhiều.
Tiếng cười oa ha ha ha lại vang lên bên tai, giá trị thánh mẫu lại tăng.
Người phụ nữ kéo tay Bối Noãn cảm ơn không ngừng, nguyên lai hai vợ chồng nghe được virus bùng nổ ở thành phố S nên chuẩn bị muốn ra khỏi thành, họ vội vã tới siêu thị để mua sắm, kết quả vừa mới tách ra thì anh ta lên cơn bệnh, mà di động của anh ta cũng đặt trong túi của vợ.
Người đàn ông căn bản là không cảm nhiễm virus, trách không được nhiệm vụ không hoàn thành.
Nhưng cho dù thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-thanh-mau-o-mat-the/1033288/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.