Xấu hổ? 
Cố Sơn Tuyết khẽ run, muốn quay đầu sang, nhưng ánh mắt khi chạm đến thân thể Khuyết Dĩ Ngưng thì lại né tránh. 
Khi quay lại một chút, Cố Sơn Tuyết liền ép chính mình chỉ được nhìn khuôn mặt của Khuyết Dĩ Ngưng. 
Dường như hành động nhanh chỉ để chứng minh, cô không có xấu hổ. 
Khuôn mặt giả vờ mình ổn, khiến cho Khuyết Dĩ Ngưng cười càng thêm minh diễm. 
Đôi mắt đa tình mang theo lưu quang, từng chút đến gần. 
Cố Sơn Tuyết nhìn gò thịt trắng mềm, đem ánh mắt dời qua cửa gỗ. 
"Vậy thì.... để tôi đi lấy đồ ăn cho." 
Khuyết Dĩ Ngưng đâu tha cho cô dễ dàng như vậy, nhìn nhìn Cố Sơn Tuyết lắc đầu. 
"Để tôi đi được rồi." 
Nàng đưa lưng về phía Cố Sơn Tuyết đi lên bờ, bóng lưng yểu điệu, vì nhìn xuyên thấu làn da nên càng gợi cảm liêu nhân. 
Cố Sơn Tuyết vội dời ánh mắt đi, nhìn đá dưới suối nước nóng. 
Cô không có xấu hổ a.... chỉ là..... chỉ là....... 
Cố Sơn Tuyết cũng không thể biện được lý do cho chính mình, cô không phải kiểu người hay xấu hổ, cũng không nghĩ đến cùng là nữ giới tắm chung thấy thân thể nhau thì sẽ ngại ngùng, nhưng ngược lại khi ở cùng với Khuyết Dĩ Ngưng thì bản năng liền chạy mất dép. 
Có tiếng hét không xa truyền đến, Cố Sơn Tuyết liền quay đầu lại xem, hô hấp dừng lại. 
Chắc là Khuyết Dĩ Ngưng vừa bị trượt chân, hiện tại đang khom người nắn chân. 
Cô bước lên bậc thang, thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-tai-tieng/2429524/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.