Chương trước
Chương sau
Chương Thi Vũ ngồi trên ghế tài xế, có chút lo lắng nhìn Khuyết Dĩ Ngưng.

"Sếp à, sắc mặt cô nhìn không được tốt lắm, tôi có để quần áo và cháo nóng ở văn phòng cô đến thì dùng nhé?"

Đây là lần đầu nàng thấy sếp của mình mệt mỏi như vậy, trước kia sếp luôn là nữ nhân mạnh mẽ giỏi giang không gì sánh được, nhưng hiện tại nhìn sắc mặt sếp tái nhợt, thậm chí cũng không trang điểm.

Chắc do tối qua say rượu nên còn đau đầu, Chương Thi Vũ chạy xe, thấy Khuyết Dĩ Ngưng ừ một tiếng.

Chương Thi Vũ chờ đèn đỏ thì lấy di động nhắn tin, nhìn đồng hồ.

"Sếp à, 10 phút nữa đến công ty, cuộc họp sẽ lùi lại 10 phút, cô vào phòng thay đồ ăn sáng rồi hãy họp nha."

"Ừ."

Khuyết Dĩ Ngưng trả lời, nàng nhắm hai mắt lại, thần sắc có chút mệt mỏi.

Khuyết Dĩ Ngưng hơi mệt, cũng có một chút khổ sở.

Bị từ chối không tổn thương là không thể nào, nhưng đối với Khuyết Dĩ Ngưng cũng không nghiêm trọng đến nỗi cả thế giới phải tan nát.

Không có chuyện theo đuổi người ta bị từ chối một lần rồi thì sẽ bỏ cuộc, trừ phi Cố Sơn Tuyết biểu hiện rõ ràng không thích nàng, khi đó Khuyết Dĩ Ngưng sẽ hết hy vọng.

Hiện tại nàng không có tinh thần không phải vì bị từ chối, mà còn có chuyện tối qua mình làm.

Nàng không nên đi uống rượu với hai người thất tình kia, uống đến không biết hướng, còn làm như thất tình thật.

Khuyết Dĩ Ngưng ấn thái dương, say rượu khiến nàng đau đầu dã man, nàng vẫn chưa nghĩ ra nên dùng tâm tình gì để đối mặt với Cố Sơn Tuyết, nói chung hiện tại nên thu liễm một chút.

Nhanh quá thì hỏng việc, Khuyết Dĩ Ngưng tự nói với mình như vậy.

Sau khi đến công ty, Khuyết Dĩ Ngưng đi tắm rửa gội đầu, rửa đi mùi rượu trên người, thay quần áo sạch Chương Thi Vũ đã chuẩn bị.

Nàng đi ra, Chương Thi Vũ cũng đã chuẩn bị xong cháo nóng cho nàng, giúp nàng sấy tóc.

Ăn no xong, còn vài phút nữa là vào họp.

Khuyết Dĩ Ngưng nhanh chóng trang điểm, che đi mệt mỏi của mình, dùng son che đi, Khuyết Dĩ Ngưng thông minh mạnh mẽ lại xuất hiện.

Khuyết Dĩ Ngưng rất coi trọng trò chơi mình tạo ra, khi làm việc nàng không quan tâm đến việc tư, toàn bộ đều dành cho công việc, bắt đầu thảo luận tiến độ và kế hoạch cùng các nhân viên nòng cốt.

Sau khi họp xong, Khuyết Dĩ Ngưng nhắn tin cho Cố Sơn Tuyết.

Nàng không nói chuyện đó, chỉ nhắn với Cố Sơn Tuyết tối qua uống say nên đi nhầm địa chỉ.

[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: để chăn mền của cô dính đầy mùi rượu thực sự ngại quá, nếu cô ở nhà tôi sẽ kêu người đến vệ sinh lại.

[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: chìa khóa nhà cô tôi để trên bàn rồi, lần trước quên lần này trả lại, lần sau sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa.

Khuyết Dĩ Ngưng gửi sitcker mèo xin lỗi, như bình thường.

Cố Sơn Tuyết qua một hồi nhắn lại, đại ý không sao, cô có thể tự dọn được.

Tối qua như một giấc mơ, tựa như không có chuyện gì. Chỉ có hai người chìm trong bận rộn không thể ra được, không ai nói chuyện gặp mặt.

Tuy không thể gặp mặt, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng vẫn kiên trì tạo cảm giác tồn tại với Cố Sơn Tuyết, cho dù là việc công hay việc tư.

Qua nửa tháng, Khuyết Dĩ Ngưng mượn cấp dưới của Cố Sơn Tuyết lại nuốt thêm được một công ty nữa của Vương Duệ Nguyên, liền nói chuyện điện thoại với Cố Sơn Tuyết.

"Sơn Tuyết, tôi trả lại người cho cô, cũng nhờ có cô, nếu không tôi sẽ mất rất nhiều thời gian rồi."

Âm thanh Khuyết Dĩ Ngưng mang theo tiếu ý tươi sáng, giọng nói chuyện quen thuộc, tựa hồ chưa từng xa lạ với Cố Sơn Tuyết.
Qua nửa tháng, Cố Sơn Tuyết chợt nghe âm thanh của Khuyết Dĩ Ngưng như choàng tỉnh lại, cô chậm chạp trả lời, nói không cần khác sáo.

Cô tựa như tỉnh giấc sau một đời, còn Khuyết Dĩ Ngưng dường như vẫn vậy.

Rõ ràng đã cự tuyệt nàng, biến tình huống thành như vậy cũng là cô, vì sao không hạ quyết tậm chỉ dừng lại ở mức đó, dường như chỉ có cô.

Khuyết Dĩ Ngưng dường như cũng bận rộn, không trò chuyện với cô nhiều, liền cúp máy.

Cố Sơn Tuyết nhìn chằm chằm di động ngây người một hồi, khi trợ lý đến gõ cửa thì mới hoàn hồn.

Khuyết Dĩ Ngưng cúp máy xong thì tâm tình cũng không tốt hơn.

Nàng hít sâu một hơi, nhìn ảnh chụp Cố Sơn Tuyết trong di động, vực dậy tinh thần của chính mình.

Đem chuyện phiền toái giải quyết cho xong, sau đó thì tiếp tục theo đuổi Cố tiểu thư.
Tuy tạm thời đã trả thù được Vương Duệ Nguyên, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng lại không hề biết gì về âm mưu của kẻ thứ hai kia.

Vài ngày trước Lâm Chân có gửi cho nàng vài tài liệu điều tra, phần lớn là về Hầu Man Ny, còn có cả chuyện về Khuyết Sở Linh và Khuyết Lâm Dương thường ngày, những chuyện cũ Lâm Chân vẫn đang tra.

Chuyện quá khứ không dễ bới lên, Khuyết Dĩ Ngưng nhìn tài liệu mình có trầm tư.

Nàng đoán không sai, Khuyết Lâm Dương kết hôn với Hầu Man Ny là vì thế lực sau lưng của Hầu Man Ny.

Khuyết Lâm Dương và Hầu Man Ny kết hôn cũng gần 15 năm, khi đó cha Hầu Man Ny là quan chức của thành phố Lư Tô này, cấp bậc tuy không cao nhưng quyền hành lại rất lớn.

Khi đó Khuyết gia cũng chưa phát triển như bây giờ, theo lý mà nói Khuyết Lâm Dương là con nuôi Khuyết gia thì không thể cưới nổi Hầu Man Ny, nhưng hắn lại có bản lĩnh làm rể hiển, từ đó về sau nước lên thuyền cũng lên.
Ngoại trừ Khuyết thị ra, hắn còn có công ty riêng của mình, Hầu Man Ny cũng có một công ty nước hoa danh nghĩa riêng, nhìn hai vợ chồng có vẻ sống tốt.

Những chuyện rắc rối của Khuyết gia đều do cha vợ của Khuyết Lâm Dương ra tay giải quyết, cùng vì vậy, Khuyết ba và Khuyết mẹ càng tín nhiệm người con nuôi này, đối đãi hắn không khác gì con trai ruột.

Chừng bảy tám năm trước, cha Hầu Man Ny sắp thăng chức thì bị người khác tố cáo tham ô nhận hối lộ, bị bắt đi điều tra, cuối cùng tội trạng thành lập, bị kéo xuống ngựa hoàn toàn.

Cái này đối với Hầu Man Ny và Khuyết Lâm Dương là đả kích rất lớn, trong tư liệu không có nói đến việc Khuyết Lâm Dương tặng quà cho cha vợ, trước đây Khuyết Lâm Dương cũng phân trần chuyện này rõ ràng, nhưng người sáng suốt đều biết Khuyết Lâm Dương chỉ mượn thế lực.
Không có cha vợ chống đỡ, còn có người nhân cơ hội hại, công ty Hầu Man Ny đóng cửa, công ty Khuyết Lâm Dương lung lay một thời gian, cuối cùng gắng gượng qua được, nhưng tổn thất nặng nề.

Sau đó Khuyết Lâm Dương vào ban nòng cốt của tập đoàn, chuyên tâm kinh doanh Khuyết thị.

Khuyết Dĩ Ngưng suy nghĩ, chuyện lớn này xuất hiện đại khái sau một năm Tiếu Tiếu ra đời, vậy thì quan hệ của Khuyết Lâm Dương và Hầu Man Ny sau đó đã thay đổi, Tiếu Tiếu vì chuyện này mà bị tự kỷ đương nhiên.

Khuyết Dĩ Ngưng nói với Lâm Chân, Hầu Man Ny cùng Khuyết Sở Linh có chuyện gì đó, nhưng hiện nay Lâm Chân vẫn chưa tra được, Khuyết Dĩ Ngưng cũng không nhìn nhầm, chỉ có thể nói các nàng qua lại quá bí mật.

Chuyện cũ liên quan đến Khuyết Sở Linh, tư liệu quá ít.

Học quản trị kinh doanh, sau khi tốt nghiệp thì và tập đoàn công tác, khác với Khuyết Lâm Dương, nàng làm ở cở sở từ chủ quản lên quản lí, qua chức nghiệp cuộc đời thì có thể thấy là một nữ nhân có tinh thần phấn đấu chủ ý của chính mình.
Lịch sử liên quan đến Khuyết Sở Linh mấy năm trước khá dị thường, Lâm Chân còn đang điều tra.

Di động rung lên khiến Khuyết Dĩ Ngưng ngừng suy nghĩ, nàng nhìn tin nhắn, liền ngồi nghiêm túc lại.

Lâm Chân nói, qua nhiều ngày mất ngủ, bọn họ tìm được một nơi xa xôi, nghe ngóng được một người.

Một nữ nhân liên quan mật thiết đến Khuyết Lâm Dương, Khuyết Sở Linh và Hầu Man Ny.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.