Sau lần đầu tiên độc phát, qua hai mươi ngày, Bùi Tịch lại độc phát lần nữa.
An Cửu có chút ngoài ý muốn.
Ngoài ý muốn không phải tần suất hắn độc phát tăng, mà là hắn không dùng Ôn Nguyệt Linh giải độc.
Tuy rằng sau đó An Cửu không thấy Ôn Nguyệt Linh nữa, nhưng mỗi lần quan sát thông qua hình chiếu, An Cửu có thể thấy, Ôn Nguyệt Linh đối với hắn sớm đã rễ tình đâm sâu, thân thể của nàng ta cũng cũng dần dần trở nên khỏe mạnh.
Nếu Bùi Tịch muốn giải độc, hiện tại có thể xuống tay.
Nhưng hắn không có.
An Cửu không biết suy nghĩ của hắn, lại có tính toán gì không, suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra, liền không nghĩ nữa.
Nàng vẫn trải qua những ngày vô lo vô nghĩ, mỗi ngày tản bộ đọc thoại bản tìm việc vui, thỉnh thoảng đến sơn trang đúc kiếm tìm Lâm Thanh Nghiên chơi hai ngày.
Sở dĩ tìm Lâm Thanh Nghiên chơi, thật ra cũng không phải hứng khởi nhất thời, nơi này còn có nhạc đệm nhỏ.
Có lần Bùi Tịch đi cùng nàng, lại đột nhiên có thị nữ tới bẩm báo, nói Ôn tiểu thư không khoẻ, mời hắn tới gặp.
Bình thường chạng vạng, Bùi Tịch sẽ đóng cửa từ chối tiếp khách, thời gian còn lại đều dùng để làm bạn với An Cửu.
Cho dù người bệnh không thoải mái, hay là bệnh phát tác, cũng thức thời không tới tìm hắn, mà tìm dược đồng* trong Dược Vương Cốc. Trừ phi chuyện quá khẩn cấp, dược đồng không xử lý được, mới có thể tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-sau-bi-vai-ac-cong-luoc/3386157/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.