Giấc mơ của Du Thiên Hạc tan vỡ.
Ông ta vốn tưởng rằng hết thảy sẽ phát triển như ông ta tưởng tượng, nhưng thực tế, sau khi ông ta rời đi, thiếu nữ kia vẫn vô danh.
Nàng không trở thành Kiếm Thần.
Nàng vẫn buông kiếm trong tay sao?
Vậy ông ta mai danh ẩn tích nhiều năm như vậy, là vì cái gì?
Kiên trì 50 năm, cô đơn 50 năm, trong lúc này, đều biến thành ảo mộng, vỡ tan tành.
Ông lão tóc trắng xoá ngồi yên ở đó, lưng vốn thẳng giống như nháy mắt sụp đổ, bóng dáng cũng trở nên già nua hơn.
An Cửu nhìn ông ta, biểu tình muốn nói lại thôi.
Nàng muốn nói chút gì đó an ủi ông lão đáng thương này, nhưng theo lý thuyết, hiện tại nàng không nên biết chuyện trên người Du Thiên Hạc.
Cho nên nàng không thể nói bất cứ điều gì.
An Cửu đang do dự, chợt nghe tiếng bước chân từ xa truyền đến, nàng theo tiếng nhìn lại, liền thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đi ra từ trong rừng, bề ngoài hai người có chút chật vật, như là mới chui ra từ núi sâu rừng già, trên đầu trên người tất cả đều là cỏ dại lá cây.
Nam tử mặc áo ngắn màu nâu nửa cũ nửa mới, nữ tử một thân váy dài thanh y cắt may tinh xảo vừa đi vừa nói gì đó.
Vừa thấy thân ảnh hai người đến, mắt An Cửu tức khắc sáng ngời.
Đây không phải nam nữ chính sao!
"Hạ đại ca! Lâm cô nương!" Nàng đứng lên, gọi bọn họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-sau-bi-vai-ac-cong-luoc/3370609/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.