Không thể nói không được với nam nhân, huống chi Bùi Tịch vẫn bị nghi ngờ nhất về việc am hiểu y thuật của hắn.
Mặc kệ xuất phát từ lòng hiếu thắng, hay nhân thiết "Người hiền lành" mà hắn biểu hiện ra ngoài, chắc sẽ không từ chối yêu cầu này.
Quả nhiên, sau khi An Cửu nói xong, Bùi Tịch hơi khựng lại, liền bất đắc dĩ cười nói: "Được rồi, vậy Bùi mỗ liền vì An tiểu thư mà xem xét một phen."
Hắn đổi tay cầm quạt xếp, tay phải nâng lên, ống tay áo trắng tuyết tao nhã tầng tầng lớp lớp rũ xuống, lộ ra một đoạn xương cổ tay trắng nõn.
Dưới xương cổ tay, là một bàn tay có thể nói vô cùng tinh tế, ngón tay thon dài trắng nõn, xương cốt rõ ràng. Dáng người hắn cảm giác gầy gò ốm yếu, làn da mỏng bao trùm lên mu bàn tay gân cốt rõ ràng, khớp xương tái nhợt nhô lên, mạch máu dưới da uốn lượn như những dãy núi xa, lộ ra một cổ mỹ cảm* và cảm giác có sức mạnh.
* Mỹ cảm: khả năng cảm nhận cái đẹp
Chỉ riêng bàn tay này, đã xinh đẹp khiến người khác không rời mắt được.
Trắng nõn, sạch sẽ, dường như được khắc từ bạch ngọc, lại tựa đúc từ băng tuyết.
Cơ thể này của An Cửu lớn lên cũng không tồi, đại tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, mười ngón tay không dính nước Dương Xuân, ngón tay tinh tế trắng nõn, không giống xương cốt nhô lên như Bùi Tịch, đầu ngón tay phiếm hồng như cánh hoa đào, đúng là một đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-sau-bi-vai-ac-cong-luoc/3308963/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.