Sáng hôm sau Mạn Châu thức dậy từ rất sớm chuẩn bị thức ăn sáng cho mình và Hàn Minh, cô cònlàm cả cơm trưa cho bản thân nhưng lại không làm cho Hàn Minh vì nghĩanh không cần. Cô làm bữa sáng nhanh chóng để khỏi gặp mặt Hàn Minh vìcô nhớ rất rõ mình đã đắc tội với anh ngày hôm qua.
Đến trường từ rất sớm nên khuôn viên trường vắng vẻ, chỉ nghe những tiếng chim hótsáng sớm trong hoàn cảnh này ngôi trường trở nên lộng lẫy dưới ánh nắngấm áp và những giọt sương còn đọng lại trên lá. Quả là một bầu không khí tuyệt vời để nghỉ ngơi. Cô ăn sáng xong, ngả lưng vào ghế đá trongkhuôn viên mà nghỉ ngơi, không biết từ lúc nào cô đã chìm vào giấc ngủ.
Trong khi ngủ cô luôn có cảm giác lạnh lẽo do những cơn gió nhưng đột nhiênlại trở nên ấm áp như mình đang được đắp mền và còn có cả một chiếc gốikhá mềm kê trên đầu cô. Cô ngủ rất say cho tới khi có cái gì mát lạnhchạm lên má mình làm cô khó chịu nên đã thức giấc.
Vừa mở mắt côđã thấy Lục Khương Du đang nhìn chằm chằm vào mình với một nụ cười trênmôi. Cô còn ngạc nhiên hơn khi nhìn thấy mặt Khương Du từ dưới lên, cónghĩa là cô đang nằm trên đùi hắn ta?? Mạn Châu ửng đỏ mặt, cơ thể lúngtúng khiến cô ngã nhào xuống đất.
”Này, làm gì mà té luôn thế. Bộ không muốn nhìn thấy tôi sao?”Lục Khương Du vừa cười vừa nói.
Cô đứng phắt dậy:“Sao anh lại ở đây?”
”Tôi cũng học ở trường này mà sao lại không ở đây.” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-quyet-khong-chet-duoi-tay-nam-chu/103673/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.