Edit: Lá
Lan Ngọc Dung cũng lấy chiếc bánh pudding cuối cùng ra, ngồi trên ghế sofa với Trình Nhất Phàm, vừa ăn vừa tán gẫu mấy câu.
Trình Nhất Phàm báo cáo cho cô doanh thu hiện tại của trò chơi, Lan Ngọc Dung mở to hai mắt: "Nhiều như vậy?"
"Mắt nhìn của cô thật sự rất rất tốt." Trình Nhất Phàm mỉm cười nhìn Lan Ngọc Dung, đôi mắt đào hoa lộ ra vẻ quyến rũ vô hạn.
Cô cười đáp lại, có chút đắc ý.
"Có thấy lạnh không?" Trình Nhất Phàm đột nhiên hỏi.
Lan Ngọc Dung theo tầm mắt của anh nhìn xuống chiếc bánh pudding, sau đó lắc đầu nói: "Không đâu, mới ăn được một ít. Có ngon không?"
"Ngon lắm." Trình Nhất Phàm gật đầu.
"Tay nghề của dì Trần đúng là đỉnh hết phần thiên hạ mà, tôi quả là rất may mắn." Lan Ngọc Dung cảm khái, ăn miếng bánh pudding cuối cùng.
Trình Nhất Phàm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng.
Thật sự là một đại tiểu thư dễ hài lòng, hoàn toàn không giống với đại tiểu thư mà anh từng nhận định.
Khi Lan Ngọc Dung nhận thấy ánh mắt của anh, trong lòng vừa có chút vui mừng, lại có chút ngượng ngùng, cô bình tĩnh lại, đứng lên trước: "Đi thôi, không phải bảo dẫn tôi đi ăn lẩu sao?"
"Được." Trình Nhất Phàm cũng đứng dậy, đưa một cánh tay ra, hơi khom khuỷu tay, "Đi ăn lẩu nào."
Khóe miệng Lan Ngọc Dung nhếch lên, cô giả vờ nhấc tay mình lên như không có chuyện gì, cùng Trình Nhất Phàm ra ngoài.
"Không phải đi ăn lẩu sao? Nơi này là..." Lan Ngọc Dung thấy Trình Nhất Phàm lái xe rẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-mang-bung-bau-di-lua-nguoi-phai-lam-sao-day/910610/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.