Lam Ngọc Dung trong lòng bối rối, tay vẫn đang giơ giữa không trung, thật lâu sau mới lúng túng rút về.
Cô có vẻ như muốn nói điều gì đó, nhưng lại không biết nên nói gì cho phù hợp.
Hôm nay, vào giây phút này... Im lặng có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Trình Nhất Phàm đột nhiên đưa tay nắm lấy bàn tay đang rút lại của cô, cười với cô an ủi: "Ban đầu em định đi vệ sinh phải không?"
Lan Ngọc Dung hơi nhướng đôi mắt đang cụp xuống, bất giác đáp, "À... đúng vậy..."
"Vậy em đi đi, tôi đợi em." Trình Nhất Phàm nhìn dáng vẻ thất thần của cô, nhẹ nhàng nắm chặt tay cô một lúc rồi mới buông ra.
"...Ừm." Lần này Lan Ngọc Dung không còn quá rụt rè, trong lòng ít nhiều có thêm hy vọng.
—— Trình Nhất Phàm là người giỏi giao tiếp, hai người bọn họ có thể trò chuyện với nhau về vấn đề này.
Trong phòng vệ sinh, Lan Ngọc Dung một bên rửa tay, một bên thầm thở dài.
Buổi diễn xuất hôm nay hạ màn, Trình Nhất Phàm hẳn có thể đoán được Giang Hàn Mặc chính là người "cô ấy" "thích".
Vừa rồi, anh luôn đứng về phía cô, khiến Giang Hàn Mặc không nói nên lời...
Chỉ là... chuyện đứa bé... không dễ để giải thích.
"Cô" đã "dùng đứa trẻ làm chiêu bài để ép Giang Hàn Mặc hẹn hò với cô ấy".
Và suýt nữa thì... "giết" cả mình lẫn con.
Lan Ngọc Dung nhìn vào gương, cố gắng điều chỉnh biểu cảm của mình trước khi rời khỏi phòng vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-mang-bung-bau-di-lua-nguoi-phai-lam-sao-day/3237451/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.