Trong lòng anh vô cùng chấn động, nhưng bề ngoài vẫn không có biểu lộ gì.
Tinh hạch có thể hấp thụ, nghĩa là dị năng có thể tăng cường, nhân loại có thêm hy vọng sống sót.
Lâm Lạc thấy Tiêu Thần không phản ứng gì, cô có chút sốt ruột hỏi: "Sao rồi? Có cảm giác gì không?"
Đôi mắt đen láy của Tiêu Thần nhìn chằm chằm Lâm Lạc, không nói lời nào.
Chậc, xem ra cô gái nhỏ giấu anh không chỉ một hai chuyện đâu.
Lâm Lạc bị Tiêu Thần nhìn đến kinh hồn bạt vía, cô chột dạ nhìn đông nhìn tây, không dám nhìn thẳng vào anh.
Tiêu Thần nhìn dáng vẻ chột dạ của cô gái nhỏ, mỉm cười.
Anh xòe tay ra, viên tinh hạch đã biến thành bột mịn, ra hiệu cho Lâm Lạc tự mình đến xem.
Lâm Lạc vừa nhìn đã biết Tiêu Thần đã hấp thụ tinh hạch, cô phấn khích đến mức suýt hét lên. Nhớ ra hiện tại mọi người đều đang ngủ, cô vội vàng che miệng lại, sợ đánh thức những người khác dậy.
Tiêu Thần nhìn cô gái nhỏ hưng phấn, không có ý tốt mà tiến lại gần cô, anh ghé sát tai thì thầm: "Về rồi tính sổ với em."
Lâm Lạc giống như bị dội một gáo nước lạnh, trong nháy mắt xìu xuống.
Cô trốn tránh, nằm xuống giường, quay lưng lại và nhắm mắt giả vờ ngủ.
Tiêu Thần khẽ cười, nằm xuống bên cạnh Lâm Lạc, đưa tay kéo cô vào lòng.
Cơ thể Lâm Lạc cứng đờ, cô giãy giụa một chút nhưng không thoát được. Bèn tức giận nhéo anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-mat-the-moi-ngay-deu-bi-nam-chinh-treu-choc-den-do-mat-tim-dap/3624529/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.