"Không được"
Cố Thanh Nhượng lạnh nhạt vô tình từ chối gà mờ làm nũng Tô Trăn.
Anh nắm lấy tay nhỏ của Tô Trăn, cưng chiều ước lượng, kéo tay nhỏ đặt lên trên cơ ngực lộ ra ngoài của anh, từ xương bả vai một đường đi xuống đến rìa mép áo.
Xét thấy tô trăn là một nữ sinh nhút nhát xấu hổ, Cố Thanh Nhượng đại phát từ bi bỏ qua hai đầu ngực.
Tô Trăn nhắm chặt mắt, nhưng ngược lại xúc cảm trên các đầu ngón tay càng lúc càng rõ ràng hơn, có cảm giác như là đang sờ vào tơ lụa thượng hạng vậy thật mịn màng, quả thực chính là đầy mạnh mẽ và tính xâm lược.
Cả quá trình, chưa đến một phút, Tô Trăn đều mơ mơ hồ hồ.
Bản tính bảo thủ và ngại ngùng của Tô Trăn nghĩ muốn chạy trốn, trong đầu không ngừng chạy dòng chữ.
Cô đã sờ ngực đàn ông....
Cô đã sờ ngực đàn ông.....
"Vẽ đi." Một tay Cố Thanh Nhượng nắm lấy tay nhỏ đang co quắp không được tự nhiên của Tô Trăn.
"Hả?" Tô Trăn định rút tay về nhưng lại bị nắm chặt.
" Vẽ không được?" Cố Thanh Nhượng hỏi.
" Ừ". Chú cừu nhỏ ngây thơ lại tiếp tục rơi vào bẫy của thợ săn.
" Thế thì phải làm sao đây?" Khóe miệng Cố Thanh Nhượng cong cong mỉm cười, nhìn Tô Trăn như kiểu đấng tối cao đang nhìn nhân loại yếu ớt vậy, tràn đầy vẻ thương hại.
" Thế thì lại sờ lại lần nữa đi, sờ đến khi nào em vẽ ra được thì thôi".
Ầm! Trong đầu Tô Trăn muốn nổ tung.
Thế có mà cô sờ cả đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-don-thuan-xinh-dep-trong-ngon-tinh/224345/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.