Ngày hôm sau, Bạc Cung Thương một mình ngồi trong thư phòng, hắn rơi vào trầm tư hơn nửa ngày trời. Rốt cuộc là đang suy nghĩ điều gì?
Hắn như mơ hồ nhớ lại điều gì đó, ngay lập tức bật dậy, nhanh chóng ra khỏi phòng.
Thu Yên hiện tại ngồi ở trong phòng không có ra ngoài, cô cũng không có chạy đến tìm Bạc Yến. Bởi vì cô biết lúc này trong lòng hắn đang rất loạn. Khẳng định là không có tâm trí gì để ý đến cô đâu.
Trong đầu cô lúc này vẫn còn cái ý niệm trộm miếng ngọc bội kia của Bạc Cung Thương. Chính là đêm hôm qua suýt chút nữa là cô đã trộm được rồi. Nếu không phải là hắn đột nhiên tỉnh dậy lúc nửa đêm, cô cũng không có chột dạ mà bỏ chạy như vậy.
Haizz! Giờ nghĩ lại thật sự là tiéc hùi hụi! 2)
" Aiz! Ta vẫn còn tiếc miếng ngọc bội đó quá đi! Hệ thống, hay là ngươi dùng phép gì đó làm cho miếng ngọc bội của hắn tự bay vào túi của ta đi! Ta thấy ngươi quyền năng như vậy, chắc hẳn là không có gì làm khó được ngươi đâu ha! ".
Thu Yên ngửa cổ ra than vẫn với hệ thống, nó ở bên trong chỉ biết cười trừ. Dập đầu nói bằng giọng bất lực với cô.
(Kí chủ! Thỉnh cô bình thường chút! Ta không dám nhận quyền năng gì đó như cô nói đâu! ].
Thu Yên biết thể nào nó cũng nói ra được những lời này. Cô cũng không có tỏ ra quá cố chấp. Chỉ là bản thân ở trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-phien-ban-the-than/3568444/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.